Giọng Tessa cương quyết. “Đừng tưởng em không muốn biết Ông Chủ
định làm gì với em. Sao hắn bắt cóc và huấn luyện em. Sao hắn biết em
có… có sức mạnh. Và đừng nghĩ em không muốn trả thù nếu có thể.” Cô
thở một hơi run rẩy. “Nhưng giờ em chỉ còn có anh trai. Em phải tìm ra anh
ấy.”
“Chúng ta sẽ tìm ra anh ấy mà Tessa,” Charlotte nói. “Tất cả những chuyện
này – Chị Em Hắc Ám, anh trai em, khả năng của em, sự dính líu của de
Quincey – có liên quan mật thiết với nhau. Chúng ta chỉ chưa tìm ra những
mảnh còn thiếu mà thôi.”
“Anh rất mong chúng ta sẽ sớm tìm ra anh ta,” Henry buồn bã liếc nhìn cơ
thể trên bàn. “Một ma cà rồng muốn làm gì với đám người nửa cơ khí này
chứ? Anh không hiểu.”
“Chưa thôi,” Charlotte nói và hất cao cái cằm nhỏ. “Nhưng rồi anh sẽ
hiểu.”
Henry ở lại trong phòng thí nghiệm kể cả khi Charlotte nói đã quá giờ ăn
tối. Anh ấy bảo cần ở lại thêm năm phút rồi hờ hững đuổi họ đi trong khi
Charlotte lắc đầu.
“Phòng thí nghiệm của Henry – em chưa từng thấy gì giống vậy,” Tessa nói
với Charlotte khi họ đi được nửa cầu thang. Cô đã thở không ra hơi, nhưng
Charlotte vẫn đi nhịp nhàng và như không hề biết mệt.
“Đúng,” Charlotte buồn buồn đáp. “Henry sẽ dành cả ngày lẫn đêm ở đó
nếu chị cho phép.”
Nếu chị cho phép. Từ đó khiến Tessa bất ngờ. không phải chồng mới có
quyền quyết định cái gì được phép cái gì không, và ngôi nhà của anh ta ra
sao ư? Nhiệm vụ của vợ là làm theo ước nguyện và cho anh ta bến đỗ bình
yên giữa những hỗn độn của cuộc đời. Và nơi để anh ta né đời. Nhưng Học