QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 347

“Họ chẳng làm gì cả.” Anh lắc đầu. “Anh phải đi đây. Henry và Charlotte
đang đợi.”

“Will,” cô nói nhưng anh đã đi mất, chỉ còn là một cái bóng gầy tiến tới cầu
thang. “Will,” cô gọi theo. “Will, Cecily là ai?”

Nhưng anh đã đi mất.

***

Khi Tessa trở lại phòng khách, Nate và Jessamine đã ở đó, còn mặt trời đã
bắt đầu lặn. Cô ngay lập tức tới cửa sổ và nhìn ra ngoài. Ở trảng sân bên
dưới, Jem, Henry, Will và Charlotte đang đứng thành một nhóm, những cái
bóng dài và đen của họ trải lên bậc thềm Học Viện. Henry đang vẽ chữ
iratze cuối cùng lên tay trong khi Charlotte có vẻ đang hướng dẫn Jem và
Will. Jem gật gù, nhưng từ khoảng cách này, Tessa vẫn biết anh chàng Will
đang khoanh tay trước ngực kia đang tỏ vẻ chống đối. Chắc anh muốn đi
cùng. Anh không muốn ở đây. Jem có lẽ cũng muốn đi, nhưng anh sẽ
không phàn nàn gì. Đó là sự khác biệt giữa hai cậu con trai. Cực kì khác
biệt, dù ở bất kì khía cạnh nào.

“Tessie, em thật sự không muốn chơi sao?” Nate quay ra nhìn cô em gái.
Anh đã ngồi về* chiếc ghế bành, một tấm chăn đặt trên chân và những lá
bài vứt trên chiếc bàn nhỏ giữa anh và Jessamine, bên cạnh một bộ cốc tách
bằng bạc và một đĩa sandwich nhỏ. Tóc anh hơi ướt như thể vừa gội, và anh
mặc đồ của Jem. Tessa nhận thấy Nathaniel đã gầy đi, nhưng Jem còn gầy
hơn nên cái áo hơi chật ở cổ và cổ tay - dù vai Jem rộng hơn, và Nate trông
hơi nhỏ bé trong áo khoác của Jem.

Tessa vẫn nhìn ra ngoài. Một cỗ xe ngựa lớn màu đen có họa tiết hình hai
bó đuốc cháy rực đang dừng lại, và Henry cùng Charlotte nhanh chóng trèo
lên. Will và Jem biến mất khỏi tầm nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.