QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 2: HOÀNG TỬ KIM KHI - Trang 161

không hề đứt, như một lời ví von về tình yêu giữa hai con người luôn
luôn trường tồn vĩnh cữu, không gì có thể chia cắt họ, cho dù là cái chết.

“Anh biết,” anh nói, và ngượng ngùng nhìn xuống cơ thể mình. “Anh

không... ý anh là, anh trông...”

“Thật đẹp,” cô nói, thật lòng. “Anh rất đẹp, James Carstairs ạ.”
Đôi mắt anh mở to khi cô đưa tay chạm vào anh. Tay cô đã ngừng

run. Giờ chúng đang thăm dò, khám phá. Tessa nhớ mẹ cô có một cuốn
sách rất cũ, những trang giấy đã mỏng tới độ có thể hóa ra bụi nếu bị
chạm vào, và trong cô đang bừng lên cảm giác cực kỳ cẩn trọng như vậy
khi vuốt tay qua Ấn Ký trên ngực anh, dọc các hõm xương sườn, xuôi
xuống vùng bụng – nó run lên dưới sự đụng chạm của cô; ở anh có gì đó
vừa mỏng manh dễ vỡ vừa đẹp tuyệt vời.

Và anh cũng có vẻ không thể ngừng chạm vào cô. Bàn tay nhạc công

điêu luyện của anh vuốt dọc thân cô, ngược lên đôi chân trần dưới váy
lót. Anh chạm vào cô theo cách anh vẫn thường chạm vào cây vĩ cầm
anh yêu quý: với sự nhẹ nhàng cẩn trọng khiến cô như muốn ngừng thở.
Giờ dường như cả hai dường như đều đang bừng bừng sốt: cơ thể nóng
giẫy, tóc vì mồ hôi mà bết cả vào trán và cổ. Tessa không quan tâm; cô
muốn nóng như thế, muốn tận hưởng cảm giác cận kề đau đớn này. Đây
không phải con người cô, đây là một Tessa khác, một Tessa trong mơ, và
cô bỗng nhớ đến giấc mơ về Jem nằm trên giường lửa. Chỉ có điều cô
chưa từng mơ người nằm trên chiếc giường ấy cùng anh là cô. Cô biết
mình muốn được tận hưởng thêm cảm xúc này, ngọn lửa này, và không
một cuốn tiểu thuyết nào cô từng đọc cho cô biết tiếp theo đây sẽ ra sao.
Anh có biết không? Cô đoán chừng Will chắc biết, nhưng Jem, cô có cảm
giác giống như cô, anh hẳn đang nghe theo bản năng từ sâu thẳm xương
tủy. Những ngón tay anh chen vào khoảng cách không tồn tại giữa hai
người, tìm những nút cúc váy cô; anh cúi xuống hôn lên đôi vai trần của
cô khi lớp vải trượt sang bên. Không ai từng hôn lên phần da trần đó, và
cảm giác khiến cô giật mình đưa tay muốn chống đỡ cơ thể mình, và làm
rơi cái gối khỏi giường; nó rơi xuống cái bàn nhỏ. Một tiếng xoảng vang
lên, và tiếp đó, thứ mùi hương hắc ám ngòn ngọt như mùi hương liệu
tràn ngập căn phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.