QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 109

- Răng đừng kể nữa? - Con Cúc ngạc nhiên - Em kể còn thiếu nhiều lắm

đó. Còn ba em, mẹ em nữa nè, còn con Gái lớn, con Gái nhỏ nữa chi...

Cải ôm đầu:

- Khổ quá! Thương kiểu đó thì nói làm chi! Thằng Lâm thương Cúc là

thương kiểu khác. Và Cải hỏi Cúc có thương lại thằng Lâm hay không cũng

là hỏi thương kiểu khác kìa!

- Kiểu khác là kiểu chi?

- Kiểu chi hả?

Cải cắn môi muốn rướm máu, đầu nó quay như chong chóng vẫn chưa

nghĩ ra cách gì giải thích cho con Cúc hiểu.

Chợt Cải sáng mắt lên:

- À, kiểu giống như... ba Cúc thương má Cúc vậy mà.

Con Cúc vẫn ngây thơ:

- Em thấy cũng rứa chớ có khác chi mô.

Con Cúc làm thằng Cải muốn khóc quá chừng. Nói chuyện với con nhỏ

ngờ nghệch này thà nói chuyện với cái đầu gối còn hơn! Cải bực bội nghĩ.

Rồi nó bực lây qua thằng Lâm: Bộ hết người thương rồi hay sao mà thằng

bạn "trí thức" của nó đi thương chi con nhỏ đần độn này không biết!

- Khác xa lắc xa lơ chớ sao không khác! - Cải nổi quạu - Ba Cúc thương

má Cúc thì đẻ ra Cúc, chớ con Gái nhỏ thương Cúc thì có... đẻ ra ai đâu!

Thằng Cải phát khùng nên nói năng vụng về, trắng trợn quá xá cỡ. Gặp

đứa con gái khác, nghe thằng Cải ví von suồng sã như vậy, chắc nó chửi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.