QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 110

tắt bếp.

Nhưng con Cúc không phải là đứa con gái khác. Cho nên nó sáng mắt lên:

- À, em hiểu rồi! ý anh Cải muốn nói là anh Lâm thương Cúc để mai mốt

cưới về làm vợ đó phải không?

Thấy con Cúc nói năng huỵch toẹt không thua gì mình, Cải khoái chí gật

đầu lia:

- Đúng rồi đó.

Con Cúc lắc đầu:

- Rứa thì không được đâu!

Cải chưng hửng:

- Sao không được? Bộ Cúc có người yêu ngoài quê rồi hả?

- Em làm chi có giống độc nớ! Nhưng trước khi em đi, ba mẹ em dặn rồi...

- Ba má Cúc dặn sao? - Cải áp tay lên ngực.

Con Cúc chớp mắt mơ màng:

- Ba mẹ em dặn em vô trong ni đừng có bồ bịch lung tung, phải lo chí thú

làm ăn, kẻo cô Thanh buồn lòng.

Thấy con Cúc đem ba mẹ ra làm bằng chứng, thằng Cải hết ham bắt bẻ.

Giả như bạn bè con Cúc khuyên như vậy, thằng Cải còn có thể chửi bạn con

Cúc là đồ ngu và kêu con Cúc đừng nghe những lời bá láp đó. Nhưng với ba

mẹ con Cúc thì Cải đâu có thể chửi vung tán tàn lên được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.