QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 202

- Anh Lâm khen em thiệt đó hả?

- Thiệt chớ! - Tự dưng Lâm đổ liều - Anh muốn hôn Cúc một cái ghê vậy

đó!

Thốt xong, Lâm giật nảy vì câu nói của mình. Nó chờ con Cúc rút dép

phang vô đầu nó. Nó chờ con Cúc kêu nó là "đồ mất dạy".

Lâm không biết con Cúc đã được thằng Cải dặn dò trước rồi. Cho nên nó

chưng hửng khi thấy con Cúc không chửi rủa cũng chẳng làm dữ như nó lo

lắng. Con Cúc chỉ cúi gằm đầu, bẽn lẽn nói:

- Anh Lâm ni kỳ quá chừng chừng!

Thái độ của con Cúc làm Lâm thêm can đảm. Nó hít vô một hơi:

- Có gì đâu mà kỳ! Tại anh thương Cúc thiệt chớ bộ!

- Anh Lâm thương thì anh Lâm ráng chịu! - Con Cúc nói, đầu nó càng cúi

thấp để giấu nụ cười - Chuyện nớ bây giờ chưa được đâu!

Thấy con Cúc không từ chối hẳn, Lâm hơi mừng mừng:

- Chớ chừng nào mới được?

- Chừng nào anh Lâm thi đậu đại học đã!

Con Cúc nói vậy coi như mở đường cho mình! Lâm hí hửng nhủ bụng.

Nhưng rồi nghĩ tới chuyện xúi quẩy, mặt nó bỗng tái ngắt:

- Rủi anh rớt thì sao hả Cúc?

- Rớt hả? - Con Cúc tỉnh bơ - Rớt thì đường ai nấy đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.