QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 204

muốn chết, lại thêm chứng kiến cảnh thằng Lâm suốt ngày cứ rề rà quanh con

Cúc, nó càng nẫu ruột.

Vậy mà tự dưng thằng Lâm như hóa thành con người khác. Ngày ngày,

nhét cuốn tập trong túi quần, hễ vắng khách là thằng Lâm lôi ra ê a tụng

niệm, chẳng còn vẻ chi là kẻ si tình.

Thấy thằng Lâm lơ con Cúc, con Lan mừng thầm trong bụng. Nó khấp

khởi nói với con Lệ:

- Anh Lâm dạo này sao sao ấy hả chị?

- Sao là sao hả mày?

Con Lan tiếp tục vòng vo:

- Em thấy ảnh suốt ngày cứ lo học bài.

- Sắp đến ngày thi ai chẳng vậy.

Thấy con Lệ không hiểu ý mình, con Lan chép miệng bâng quơ:

- Ảnh ít nói chuyện.

Con Lệ vẫn vô tâm:

- Ôn bài cả ngày thì giờ đâu nói chuyện.

Con Lan ngó lên trời:

- Ngay với con Cúc, ảnh cũng không ngó ngàng gì tới.

Lần này thì con Lệ không thờ ơ được nữa. Nó liếc con Lan:

- Mày nói vậy là có ý gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.