QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 77

"thủ quỹ" của cả bọn. Lâm rời ghế nhà trường chưa tới một năm, còn lạ gì cái

phong cách đi ăn tập thể của đám học trò.

Thằng tóc quăn lấy ngón tay trỏ rà dọc tờ thực đơn, thận trọng tỉ mỉ như

máy ra-đa rà mìn. Dòm vẻ mặt căng thẳng của thằng này, Lâm biết thừa nó

đang rà cột giá cả. Nếu rà cột món ăn, chả ai lại mặt nhăn mày nhíu như thế.

Hơn nữa, thằng tóc quăn vừa rà vừa lẩm bẩm:

- Tám ngàn... mười hai ngàn... mười ngàn... bảy ngàn...

Thốt nhiên nó reo lên như thể vừa lượm được cục vàng ai để quên trong tờ

thực đơn:

- A, đây rồi!

Mấy đứa khác chồm tới:

- Gì vậy?

- Bánh bèo... một ngàn rưỡi một chén...

Nói xong, thằng tóc quăn ngước nhìn Lâm:

- Cho tụi này mười bốn chén bánh bèo.

Mười bốn chén bánh bèo vị chi hăm mốt ngàn, chưa bằng hai phần bánh

đập thịt nướng. Lâm tính nhẩm trong đầu, giọng thất vọng:

- Các anh chị còn kêu thêm món gì nữa không ạ?

Một đứa con gái trong bàn bật kêu:

- Í, có món gì năm trăm kìa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.