QUẦN JEANS MAY MẮN - Trang 266

cuộn tròn lại thành một sinh vật nhỏ nhất, đơn giản nhất và để thế giới này
vụt qua đi mà không có nó.

Nó nằm xuống. Nó cuộn người. Và sau đó nó đổi ý.

Nó còn sống và họ thì chết. Nó phải cố gắng để khiến cuộc sống của nó

lớn lao. Lớn lao hết mức có thể. Nó đã hứa với Bailey nó sẽ tiếp tục chơi
game.

Cảm giác về thời gian và không gian của Lena đã rối loạn nghiêm trọng

một cách vô vọng khi nó đến Mulege. Nó phải thuê một chiếc taxi thứ hai để
đến khu trại. Mặt trời đã mọc, nhưng không khí vẫn nóng và dày đặc. Nó
đang cách Oia hàng trăm dặm, nhưng nó đang thở cùng một thứ không khí
ấy.

Lena biết Bridget đã có kế hoạch về vào ngày mai, và nó cần phải ở đây

đúng lúc để giúp bạn mình về nhà - dù sẽ gồm những việc gì đi nữa. Nó tìm
đường đến phòng quản lý, và từ đó hướng về cabin của Bridget.

Vào trong cabin chiếu sáng lờ mờ, mắt nó ngay lập tức tìm thấy Bridget.

Chỉ có một cái đầu tóc vàng ló ra và một cái túi ngủ màu sẫm.

Bridget ngồi dậy. Lena nhìn rõ khuôn mặt bi thảm của cô bạn. Mái tóc

huyền thoại của cô. “Kìa Bee,” nó nói, lao đến ôm chặt lấy cô bạn. Bridget
không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chớp chớp mắt nhìn bạn, nheo mắt, ôm
lại Lena cứ như là không biết mình đang ôm ai.

“Làm sao mà cậu đến đây được?” Bridget hỏi trong sửng sốt.

“Trên một chiếc máy bay.”
“Tớ nghĩ cậu đang ở Hy Lạp.”
“Đó là lúc trước. Ngày hôm qua tớ đã nhận được thư của cậu,” nó giải

thích.

Bridget gật đầu. “Cậu đã thật sự nhận được.”
Bỗng nhiên Lena nhận ra rằng hàng tá cặp mắt đang nhìn họ tò mò. “Cậu

có muốn đi dạo một chút không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.