QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 200

Biết rằng đồ ăn ở đây rất ngon, nhưng anh vẫn nghĩ rằng cô xứng đáng

được ăn món tốt nhất.

Tinh Nhan nhìn anh liền hiểu anh đang nghĩ gì.

Cô không nói mấy câu như là, không sao hết chỉ cần có anh bên cạnh,

Tinh Nhan cúi đầu nở nụ cười, "Vậy anh nợ em đấy nhé."

"Còn nợ người..."

Ánh mắt cô lướt trên người anh, hất cằm, giọng nói hùng hồn, "Anh là

của em, không được để người khác chạm vào, biết không?"

Cô nheo mắt lại, nhịp tim anh bỗng chốc tăng vọt, thật lâu sau mới

chậm rãi gật đầu.

Tinh Nhan hài lòng, thưởng cho anh một cái hôn.

Thịnh Ngự ngẩng người, ánh mắt thấp thoáng một luồng ánh sáng dìu

dịu.

Anh lẳng lặng đưa menu cho cô, lấy cái ly rót cho cô một ly nước.

Lúc định đưa cho cô, anh nhớ đến cái gì, sờ sờ cái ly.

--- cô thích nước ấm.

Anh lập tức lấy thêm một cái ly, rót nước sang ly này, rồi lại rót trở về,

động tác cứ lặp đi lặp lại như thế.

Đường nét cứng rắn lượn lờ trong màn sương càng trở nên dịu dàng.

Khóe môi Tinh Nhan không che giấu nở nụ cười, ngọt ngào nói, "Anh

làm gì thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.