QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 54

Thừa dịp đèn đỏ, anh dừng xe lại.

"Em rất đẹp." Anh cười.

Hàng nghìn hàn vạn ngôi sao trên trời cũng không bằng một nụ cười

của cô, mỗi một nụ cười mỗi một cái nhăn mày của cô, anh đều muốn lưu
giữ, trợ lý nói ánh mắt anh quá lộ liễu, anh đâu phải không có nhẫn nại, chỉ
là anh không nhịn được mà thôi.

--- tình yêu, dù anh không nói, nó cũng thể hiện qua ánh mắt.

Tinh Nhan ngẩn người, rõ ràng là lời trêu chọc, nhưng khi anh nói, lại

giống như phát ra từ tận đáy lòng. Ánh mắt lấp lánh, dịu dàng đến bất ngờ.

Sau khi hiểu ý anh, Tinh Nhan bật cười, không khí rối rắm vừa rồi

cũng dần tan đi, cô vuốt vuốt tóc, tự tin nhếch mày, "Không giấu anh làm
gì..."

"...tôi lâu lâu cũng ngơ ngác khi thấy mặt mình."

Dung Ngọc bất đắc dĩ, "Em thật thẳng thắn." Lại tự tin nữa.

Anh chỉ cái ngăn kéo trước mặt Tinh Nhan, "Đói bụng không? Bên

trong có đồ ăn vặt, em ăn đỡ đi."

Tinh Nhan không ngại ngùng, kéo ngăn kéo ra lấy vài món.

"Nhiều loại quá, cám ơn nhé, chiến hữu."

"Sao trong xe anh lại có mấy thứ này?". Cô lấy một cái bánh bông lan

ra, quơ quơ trước mặt anh, "Anh thích ăn hả?"

Trong xe của một người đàn ông...sẽ không trữ mấy món này chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.