QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 254

A Trân để bát cơm xuống, trong miệng ngậm chiếc đũa, "Không có,

bọn em không dám nói... Thị trưởng uy hiếp mọi người, nếu như ai dám
đem việc này truyền ra thì năm sau sẽ thu hồi ruộng của người đó. Tiểu thư,
ít ngày trước, có một giếng mỏ nhỏ mới đào bị sụp xuống, anh trai và em
trai em đều bị chôn ở bên trong, anh trai em chết rồi, em trai em thì tàn tật,
em đến sinh sống trong quân khu thì quân đội sẽ cho em một khoản trợ cấp
sinh con, nếu không thì em cũng không muốn tới, nhưng em phải dùng số
tiền này để chăm sóc em trai em..."

Tại Tư ngơ ngẩn.

Cô suy tư hồi lâu, nửa ngày, dời ánh mắt đi, lòng bàn tay nắm chặt

thành quả đấm, ánh mắt gắt gao nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lòng đồng tình, ở chỗ này không đáng giá một đồng.

Những người giống như A Trân, ở Myanmar nhiều không kể xiết, các

cô ấy tứ cố vô thân [10], suốt ngày phải chịu áp bức, chèn ép... Cho dù cô
giúp được một A Trân... chẳng lẽ lại có thể giúp được hàng nghìn hàng vạn
A Trân khác hay sao?

[10] Tứ cố vô thân: cô độc một mình, không có người thân thích.

Khang tẩu đứng ở một bên, nhìn thấu cảm xúc trong lòng Tại Tư, bà

vỗ vỗ nhẹ vào mu bàn tay cô ấy và nhắc nhở cô ấy.

"Tiểu thư, cô mệt mỏi rồi, cơ thể cô còn chưa khỏe hẳn, nghỉ ngơi sớm

một chút."

Tại Tư gật đầu, hít sâu một hơi, cô không thoải mái, trong lòng khó

chịu đến phát hoảng, cô dặn dò A Trân thường xuyên đến đây ăn cơm, tự
mình lên tầng, vô lực nhắm mắt, nằm ở trên giường bằng phẳng êm ái.

Màn hình máy tính trên tầng biến động một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.