QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 413

"Cháu cũng cai." Trước đây hắn hút thuốc bởi vì phiền não, buồn

chán, một mình giải trí tiêu khiển, nhưng sau này có Tại Tư bồi hắn, trong
lòng hắn kiên định, tự nhiên cũng sẽ không có điểm mấu chốt nào là không
vượt qua được, "Hôm nay là điếu cuối cùng, sau này cũng làm người tốt."

Đang lúc nói chuyện, Chu Giác Sơn ngậm điếu thuốc, hai tay chống ở

trên thùng gỗ, mắt nhìn mặt trời chậm rãi chìm về phía tây.

Triệu Tuấn không tin, "Vậy còn giữ bật lửa làm cái gì?"

Chu Giác Sơn cười khẽ, móc cái bật lửa cũ ra, cầm trên ngón tay lắc

lắc, "Đừng có đòi, chú đưa cho cháu cũng đã bao nhiêu năm rồi. Cháu giữ
lại làm kỷ niệm."

Triệu Tuấn híp mắt nhìn một cái, cái này thật đúng là ông đã đưa cho

cậu ta.

Hút thuốc, uống rượu, đùa giỡn lưu manh...

Bộ dáng không đứng đắn này của Chu Giác Sơn đều là học cùng Triệu

Tuấn.

Từ lúc Chu Giác Sơn hắn mười bảy tuổi, năm ấy ở cửa sau của một

khách sạn thuộc thành phố Taunggyi gặp lại được Triệu Tuấn, cuộc đời hắn
liền bắt đầu chệch khỏi phương hướng ban đầu, cũng không biết đây nên
coi là chuyện tốt hay chuyện xấu, có lẽ là cuộc đời đã định sẵn, ban đầu hắn
muốn làm một thổ phỉ, nhưng lại đột ngột bị Triệu Tuấn khuyên bảo trở
thành quân nhân. Hắn vốn không hút thuốc lá không uống rượu không làm
một lâu la [3] trong xã hội, nhưng Triệu Tuấn lại dạy cho hắn ra ngoài xã
hội không đủ mạnh mẽ sẽ không có kết cục tốt.

[3] Lâu la: là một từ có nhiều nghĩa, ở chương này "lâu la" là chỉ

người đi theo kẻ ác. Ngoài ra "lâu la" còn có nghĩa là thông minh tài giỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.