QUẢN TRỊ TRONG THỜI KHỦNG HOẢNG - Trang 176

nhọc nhằn, và vì vậy mà chính họ có vẻ đối nghịch với “chủ nghĩa tư bản”
cùng tất cả hệ lụy của nó. Điều này chỉ có thể giải thích được phần nào, vì
thực tế nhuốm màu huyền ảo và đầy phức tạp. Các nhà quản lý cấp trung
của tất cả các tổ chức đều có mối quan hệ rất độc lập đối với người chủ của
họ. Một mặt, họ vừa hài lòng với công việc và chỗ đứng của mình, vừa hài
lòng với thực trạng tài chính và xã hội, điều này có được là nhờ tổ chức của
họ. Mặt khác, do nhạy bén nhận thức được bản thân như những “người làm
nghề tự do”, vị trí xã hội của họ được xuất phát từ sự độc lập của họ, và chỉ
riêng họ có trách nhiệm với nghề nghiệp của mình. Do vậy, một mặt, họ có
cảm giác cần phải nhất thể hóa với tổ chức của họ, mặt khác, họ lại cố gắng
giữ sự độc lập về nghề nghiệp. Nhưng họ đã lầm, bởi vì tình trạng của họ
không phải là đầy triển vọng: Ngày nay, họ còn là “nhà tư bản” và là
“người sở hữu”, nhưng sự sở hữu đó không tạo ra cho họ quyền lực. Họ là
các “chuyên gia” tuy có một vốn tri thức có tính chất quyết định, nhưng
vốn tri thức và chức năng đó không đem lại cho họ trách nhiệm và chỗ
đứng tương xứng. Nhưng họ cũng cảm thấy khó xử và cắn rứt lương tâm vì
giá trị và đặc tính vốn vẫn được coi là “chuyên môn” của mình, những
người hoạt động và làm việc không cho một tổ chức nào và xuất phát điểm
cho vị thế của mình trong xã hội hoàn toàn độc lập như trong các lĩnh vực
như “pháp luật” hay “y tế”. Họ cảm nhận sâu sắc sự cần thiết khẳng định
bản thân trong các tổ chức, đồng thời cũng thấy cần thiết không kém việc
khẳng định sự độc lập của mình trước tổ chức đó. Sự mâu thuẫn này lý giải
tại sao họ không phải là “những kẻ bảo thủ” theo cách gọi truyền thống và
cũng chẳng phải là “những kẻ tự do”. Điều này cũng giải thích tại sao họ lại
khẳng định bản thân để chống lại xã hội thể chế hóa, như vấn đề môi
trường và các quy định của chính phủ, v.v... Đồng thời, họ cũng khẳng định
bản thân theo sự phát triển của kinh tế, với sự sở hữu của cải vật chất và
một cuộc sống tốt đẹp hơn, và hơn hết cả là sự giàu có của chính các cá
nhân.

Họ lúng túng bởi vì chính vị thế của họ cũng không rõ ràng và gây bối

rối. Họ chỉ là những nhà tư bản địa phương và “những chủ sở hữu”; đúng ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.