QUẢN TRỊ TRONG THỜI KHỦNG HOẢNG - Trang 191

tước sẽ chỉ phải chống lại những kẻ xâm lược Norman - những kẻ cướp
bóc, phá hủy và nô dịch hóa tàn bạo. 300 năm sau, vị Nam tước phong kiến
đã mất đi chức năng cũng như khả năng đóng góp của mình, nhưng vẫn duy
trì được tước hiệu. Những người này vẫn có những chú ngựa, đất đai, và
cũng không bị phản đối. Họ tiếp tục duy trì được tước hiệu của mình thêm
150 năm nữa cho đến khi người nông dân hiểu được rằng những kỵ sĩ mang
trên mình tước hiệu kia thật sự yếu đuối như thế nào, khi những người nông
dân Thụy Sỹ trong thế kỷ 15 đã hủy hoại sự hào hoa của những hiệp sỹ này,
những hiệp sỹ Burgundian, bằng cách làm cho họ ngã ngựa.

Công đoàn không có ngựa, không có tước hiệu và cũng không có đất. Nó

cũng không có quyền lực trừ khi cộng đồng và chính phủ mang quyền lực
đến cho nó. Đó chính là lý do vì sao Hitler có thể thủ tiêu công đoàn Đức,
một trong những công đoàn quyền lực nhất, đáng tự hào nhất và lớn nhất
thế giới, chỉ bằng cách cử một thiếu úy và 10 người đàn ông tới chiếm đóng
trụ sở công đoàn. Không có một cuộc tấn công nào có thể thành công trừ
khi công chúng ủng hộ nó. Cũng không có một cuộc tấn công nào thành
công trừ khi công chúng chấp nhận rằng nguyên nhân của công đoàn là
chính đáng, nếu không nó sẽ không thể biện minh được. Vì thế, công đoàn,
ngay lập tức bằng quan điểm của mình, đã liều mình nỗ lực đạt được sự
kiểm soát cơ cấu quyền lực. Sự thay thế đó nhanh chóng trở nên bất lực.

Điều này có nghĩa là mối quan hệ lao động trong những năm tới sẽ có

nguy cơ đối mặt với khủng hoảng. Điều đó cũng có nghĩa là các công đoàn
không thể đấu tranh một cách hợp lý, có lý trí, mà với sự tuyệt vọng của
một con vật bị dồn vào đường cùng. Họ sẽ đấu tranh cho sự tồn tại của
mình thậm chí ngay cả khi lý do bề ngoài chỉ là đòi tăng 3% lương hay một
sự thay đổi vô cùng nhỏ nào đó trong việc bố trí nhân viên. Các công đoàn
có mọi thứ và không muốn mất chúng, và vì thế, họ sẵn lòng tạo ra bất kỳ
thứ gì để có được một cuộc đối đầu. Sẽ thật là vô ích khi nói về “nghệ thuật
quản lý lao động” trong trường hợp này. Cái giá của nghệ thuật quản lý lao
động đã bị tiêu hủy, và công đoàn biết rõ điều đó. Công đoàn phải cố gắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.