Nhu cầu thay đổi hành vi không chỉ cấp bách trong khoảng thời gian đó, mà
còn tồn tại suốt cả năm – chỉ có điều ở một mức độ thấp hơn.
Để duy trì được hiệu quả xuyên suốt cả năm, lẽ ra chiến lược cần được
chuyển hướng thành xây dựng sự chú ý (ở mức bằng hoặc thậm chí cao hơn)
trong những tháng cao điểm trong năm đầu tiên và sau đó, thay vì ngưng
phát sóng hoàn toàn cho đến tận năm sau, cho phát sóng một chiến dịch
quảng cáo kinh phí thấp trong suốt 10 tháng còn lại của năm với mục đích
duy trì hiệu quả. Thay vì áp dụng một tần suất phát sóng dày đặc trong năm
tiếp theo, nhà quảng cáo chỉ cần rải đều khoản kinh phí tương tự cho cả năm
nhằm duy trì hiệu ứng, với một lịch phát sóng các đoạn quảng cáo thời lượng
ngắn trên TV. Lịch phát sóng này có thể được phân bổ như sau: Một tuần
phát sóng, tuần sau ngưng phát sóng, rồi lại phát sóng ở tuần tiếp theo…
Lẽ ra chỉ cần mật độ xuất hiện tương đối thấp (vào khoảng 75 TRPs mỗi
tuần), và/hoặc kèm theo các mẩu quảng cáo gợi nhắc trên báo hoặc tạp chí
trong mùa nghỉ, tổ chức này đã có thể sử dụng cùng một khoản kinh phí,
nhưng với một hiệu quả kéo dài hơn rất nhiều.
Vấn đề ở chỗ, nếu bạn đã xây dựng nên sự chú ý đáng kể từ công chúng,
rồi sau đó lại phá đi thành quả đó bằng cách ngưng phát sóng hoàn toàn, thì
lần sau bạn sẽ lại tốn ngần ấy công sức để gầy dựng lại mọi thứ từ đầu.
Thông thường sẽ là rất kinh tế nếu ta tạo được sự chú ý và sau đó duy trì kết
quả này với một tần suất quảng cáo (hoặc sự hỗ trợ truyền thông) thấp hơn.
Nguyên lý ở đây là ta tốn nhiều kinh phí hơn để đi vào so với bám đọng lại
trong tâm trí người xem.