QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 105

Phớt lờ lời đáp trả đầy tức giận của ả, y lẻn vào bên trong. Ánh sáng lờ mờ
từ những chiếc đèn lồng bằng lụa trắng treo trên xà nhà cong cong thắp sáng
dãy hành lang. Kiều Thái xem xét từng cái tên được khắc trên những cánh
cửa sơn son. “Khởi Mộng”, “Xuân Liễu”, “Ngọc Lan” - tên của những nàng
danh kỹ, nhưng không có tên nào nghe từa tựa phiên âm của Châu Mộc Nô.
Trên cánh cửa cuối cùng, ở phía cuối hành lang, không đề tên ai cả, nhưng
nó được trang hoàng công phu với những bức tiểu hoạ vẽ chim muông và
hoa lá. Thử chạm vào nắm cửa, y phát hiện ra nó không khóa. Kiều Thái đẩy
cửa mở ra và nhanh chóng bước vào trong.

Gian phòng tranh tối tranh sáng rộng hơn nhiều so với một khoang thuyền
bình thường, và được bài trí sang trọng hơn. Một mùi xạ hương xộc lên
nồng nặc trong không khí ngột ngạt.

“Chàng đã tới được đây rồi, tại sao không lại gần hơn nhỉ?” Giọng nói của
nàng vũ nữ vang lên.

Giờ đây, khi đôi mắt đã thích nghi được với bóng tối, Kiều Thái nhận ra phía
sau căn phòng là một khung giường cao với những tấm rèm đỏ buông lơi
thấp thoáng lưng chừng. Châu Mộc Nô ở đó, hoàn toàn lõa thể, đang ngả
người tựa lưng vào một chiếc gối bọc gấm thêu. Nàng không điểm trang gì
cả và món trang sức duy nhất trên người nàng là một chuỗi vòng cổ bằng
vàng cẩn những hạt cườm xanh biếc.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.