QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 113

HỒI 10

Khéo chuyện trò, Địch Công dò Đô đốc
Lỡ vô tình, Thứ sử lộ mối manh

Địch Công trải qua một đêm khó ngủ. Ông mơ màng một chút sau hồi lâu
trằn trọc trên giường, và giờ đây khi thức dậy sau một giấc chập chờn, ông
thấy đầu mình đau âm ỉ. Còn nửa canh giờ nữa mới tới rạng đông, nhưng
ông biết mình không thể chợp mắt thêm được nên bước xuống khỏi chiếc
giường rộng. Chỉ khoác trên mình tấm áo ngủ, ông đứng một lúc trước
khung cửa sổ hình vòm, nhìn ra những mái che của Đô đốc phủ in bóng lên
nền trời xám xịt buổi sớm mai. Hít vào không khí trong lành, ông quyết định
tản bộ một chút trước bữa sáng để cảm thấy khá hơn.

Ông vận tấm áo choàng bông màu xám, đội chiếc mũ chỏm lên đầu và bước
xuống cầu thang. Trong phòng chờ, viên tổng quản đang chỉ dẫn công việc
trong ngày cho nửa tá nô bộc trông còn đang ngái ngủ. Địch Công bảo hắn
đưa mình đến hậu hoa viên.

Họ rảo bộ qua những hành lang mờ tối bởi những ngọn đèn đêm vừa mới bị
dập tắt, đi về phía hậu hoa viên. Dọc theo phía hậu viện là một sân lát đá
cẩm thạch rộng rãi; bên dưới là một hoa viên được bài trí đẹp mắt, với
những lối mòn lát đá uốn lượn quanh co giữa những bụi hoa.

“Ngươi không cần phải đợi đâu.” Ông nói với viên tổng quản. “Ta có thể tự
tìm đường quay lại.”

Ông bước xuống những bậc thang đẫm sương đêm và đi theo lối nhỏ dẫn tới
một ao sen lớn. Qua màn sương mù mỏng mảnh buổi sớm mai phủ trên mặt
nước phẳng lặng, ông trông thấy trên bờ đối diện có một gian tiểu đình và
quyết định tản bộ đến đó. Ông vừa chậm rãi đi vòng quanh ao vừa chiêm
ngưỡng những bông sen tao nhã mới chỉ bắt đầu hé nở những cánh hoa đỏ
hồng duyên dáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.