QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 124

“Hai nữ nhân trơ tráo các ngươi không biết mình đang nói gì đâu!” Kiều
Thái gắt gỏng nói.

Đinh Da nhướng đôi lông mày cong vút lên.

“Bọn tiểu nữ thông thuộc tất thảy những kinh nghiệm thực tế.” Nàng lạnh
lùng nói. “Khi chủ nhân mua bọn tiểu nữ từ thương nhân họ Phương bốn
năm về trước, bọn tiểu nữ được giao phó nhiệm vụ làm tỳ nữ cho Tam phu
nhân của ngài ấy, nên thường xuyên chứng kiến những màn ái ân say đắm
của họ.”

“Phải thừa nhận rằng chúng khá sơ sài, vụng về.” Đan Nạp tiếp lời. “Dựa
vào việc Tam phu nhân cứ than phiền mãi là thiếu hẳn sự đa dạng, thăng
hoa.”

“Sao mà cả hai ngươi lại có thể dùng những thứ ngôn ngữ sách vở sáo rỗng
kinh tởm đó được?” Kiều Thái hỏi, vẻ khó chịu. “Và các người học được tất
cả những từ ngữ cố chấp dài dòng đó ở nơi quái quỷ nào vậy?”

“Từ tại hạ.” Giọng nói nhã nhặn của thuyền trưởng Nghê Thiên Tế vang lên
sau lưng Kiều Thái. “Xin lỗi đã để các hạ phải đợi, nhưng các hạ hơi trễ đó,
phải không.” Hắn mặc một tấm trường bào mỏng bằng lông cừu màu trắng
có nẹp đỏ với dây đai cùng màu, đội một loại mũ miện được thêu bằng lụa
sặc sỡ.

Hắn ngồi vào chiếc ghế nhỏ hơn và Đinh Da bước đến đứng bên cạnh. Tiểu
muội của nàng quỳ xuống và ngước lên nhìn Kiều Thái với một nụ cười
khiêu khích. Kiều Thái khoanh tay lại và trừng mắt giận dữ nhìn nàng.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.