QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 166

và…”

“Bây giờ thì hạ quan đã biết tại sao chuyết kinh lại đến đó rồi!” Thứ sử thốt
lên. “Nàng ta đã đến để gặp tên gian phu đó, gã thuyền trưởng họ Nghê! Bọn
họ là tình nhân của nhau trước khi hạ quan - một kẻ vừa già vừa ngốc -
thành thân với nàng ta. Hạ quan thường nghi ngờ họ vẫn tiếp tục mối quan
hệ bẩn thỉu đó sau lưng mình. Trò thông gian ti tiện! Còn họ Diêu là kẻ đồng
lõa. Hạ quan yêu cầu hai kẻ họ Diêu và họ Nghê phải bị bắt giữ và tống
giam, thưa đại nhân, và hạ quan…”

Địch Công giơ tay lên.

“Bình tĩnh nào, Bảo đại nhân! Ngay cả khi phu nhân của ông đến đó để gặp
gỡ thuyền trưởng, điều đó cũng không chứng tỏ được chính hắn là người sát
hại phu nhân.”

“Hạ quan sẽ kể cho ngài biết chính xác những gì đã xảy ra, thưa đại nhân!
Chuyết kinh biết rằng hạ quan sẽ ở trong Đô đốc phủ cả buổi chiều để hội
bàn, vì thế nàng ta đã hẹn hò với tên gian phu. Mặc dù nàng ta phù phiếm và
có phần hơi xuẩn ngốc, nhưng về cơ bản vẫn là một nữ nhân có khuôn
phép… Cũng là lỗi của hạ quan, thưa đại nhân, hạ quan đã bỏ bê nàng ta.
Phải vậy thôi, Đô đốc luôn khiến hạ quan quá bận rộn, không có lấy một
chút thời gian…” Y lạc giọng. Bảo Thứ sử lắc đầu và đưa tay lên ôm mặt.
Sau đó, y trấn tĩnh bản thân và tiếp tục với giọng êm ái, như thể nói với
chính mình, “Lần này chuyết kinh chắc hẳn đã nói với họ Nghê rằng nàng ta
muốn chấm dứt việc lén lút hèn hạ này, đoạn tuyệt hoàn toàn và chẳng còn
vương vấn gì nữa. Họ Nghê đã nổi cơn thịnh nộ và xuống tay giết chết nàng
ta. Sự việc chắc chắn đã xảy ra như vậy.”

“Việc họ Nghê dường như đã bỏ trốn có lẽ là dấu hiệu tố giác tội trạng của
hắn.” Địch Công bình phẩm. “Nhưng chúng ta không nên sa lầy vào những
suy luận hấp tấp, Bảo đại nhân à.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.