QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 59

“Hạ quan không có gì phải phàn nàn cả, thưa đại nhân. Bảo Thứ sử đây là
một quan phụ mẫu có năng lực. Ngài ấy có những thuộc hạ đã lăn lộn trải
nghiệm chốn quan trường nguy hiểm lẫn giang hồ sóng gió. Phủ binh trấn
nhậm vùng này cũng tập hợp toàn những binh lính dày dạn trận mạc đến từ
phương Bắc. Nhìn chung, có một sự thật là bách tính địa phương đôi khi
cũng hơi xa rời triều đình, tuy nhiên họ vẫn tuân theo vương pháp, và với
một vài xử trí khéo léo…”

Đô đốc khẽ nhún vai, Bảo Thứ sử sắp sửa thốt ra điều gì đó, nhưng rõ là y
lại thay đổi ý định.

Địch Công xếp chiếc quạt của mình lại và đứng dậy. Thứ sử cung tiễn quan
án và Đào Cam ra cửa, rồi viên tổng quản dẫn họ quay trở lại dãy phòng mà
Địch Công đang cư ngụ.

Địch Công lại bảo y đưa họ tới gian tiểu đình tại hậu hoa viên nhỏ ngập tràn
ánh trăng. Ở đó có một ao thả cá vàng, khiến cho bầu không gian có chút
mát mẻ dễ chịu. Khi họ đã an tọa bên chiếc bàn trà nhỏ đặt cạnh dương đài

*

cẩm thạch chạm trổ, Địch Công cho viên tổng quản lui. Ông chậm rãi nói:

Bao lơn.

“Quả là một buổi thảo luận thú vị. Nhưng ngoại trừ việc chúng ta biết được
rằng ở đây thậm chí còn có nhiều dân Đại Thực hơn dự tính, thì nó chẳng
giúp ích gì cho chúng ta cả. Hay là ta đã bỏ qua điều gì rồi?”

Đào Cam ủ rũ lắc đầu. Sau một hồi, y cất lời:

“Đại nhân đã nói với chúng thuộc hạ rằng đời sống công khai của Ngự sử
đại nhân hoàn hảo như ngọc không tì vết. Nhưng còn những niềm vui thú cá
nhân thì sao? Trong trường hợp một nam nhân trẻ tuổi, chưa thành gia lập
thất…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.