QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 68

“Hầu hết là thế. Bọn ta thích ở gần thánh địa. Những lời cầu nguyện được
loan báo từ đỉnh tháp, và khi một con thuyền của bọn ta tiến vào cửa sông,
bọn ta sẽ thắp lên ngọn lửa hiệu ở nơi đó và cầu nguyện cho họ sẽ cập bến
an toàn.” Uống một hơi dài xong, hắn tiếp tục:

“Khoảng năm mươi năm trước, một người họ hàng của Nhà Tiên Tri ở xứ
bọn ta, cầu đức An Lạp phù hộ cho ngài ấy, đã đến thành này và qua đời tại
tư gia ở bên ngoài cổng Đông Bắc. Nhiều tín đồ chân chính đã định cư tại
thánh địa ấy để thành tâm hướng về ngôi mộ của ngài. Thêm nữa, các thủy
thủ của bọn ta theo lệ thường hiện đang sống ở sáu đại khách điếm, cách Thị
bạc ty không quá xa.”

Kiều Thái tiếp lời, “Ta đã gặp một thuyền trưởng Đại Đường có thể nói
ngôn ngữ của các vị. Kẻ đó họ Nghê.”

Mãn Tốc Nhi đưa mắt nhìn Kiều Thái đầy cảnh giác. Hắn nói với giọng đều
đều:

“Phụ thân của họ Nghê là người Trung Nguyên, nhưng mẫu thân của y có
gốc gác Ba Tư. Đám Ba Tư đó chẳng hữu hảo chút nào cả. Những chiến
binh dũng cảm can trường của bọn ta, dưới sự dẫn dắt của Cáp Lý Phát vĩ
đại, đã băm vằm bọn chúng vào bốn mươi năm trước, tại trận chiến ở Nạp
Cáp Vạn Đức

*

.”

Nay là thành phố Nahavand, thủ phủ của hạt Nahavand, tỉnh Hamadan, Iran.

Diêu Thái Khai mời hắn thêm một tuần rượu nữa rồi gặng hỏi:

“Có đúng là phía Tây lãnh địa của Cáp Lý Phát có những người da trắng,
mắt xanh, tóc vàng đang sinh sống hay không?”

“Làm gì có chuyện tồn tại những người thực sự như vậy!” Kiều Thái phản
đối. “Họa chăng chỉ là ma quỷ mà thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.