QUẢNG CHÂU ÁN - Trang 79

HỒI 7

Chốn trà lâu, hỏi dò kỹ nữ
Nơi chùa cổ, tìm thấy tử thi

Địch Công và Đào Cam rời khỏi Đô đốc phủ qua lối cửa phụ hẹp. Họ tản bộ
xuống con đường chính. Giờ trông họ hệt như hai lão văn sĩ. Địch Công
khoác lên mình tấm trường bào vải bông xanh thẫm, quanh lưng thắt một dải
dây đai màu đen, đầu đội chiếc mũ chỏm bằng lụa đen tuyền. Còn Đào Cam
mặc tấm áo choàng dài nâu nhạt cùng với chiếc mũ nhung cũ kĩ, là vật bất ly
thân của y.

Sau khi băng qua khu công sự của phủ, họ đi vào tửu điếm đầu tiên mình
trông thấy. Địch Công chọn một bàn ở phía sau, nơi đó ông có tầm nhìn tốt
để quan sát đám đông khách nhân hỗn tạp. Ông nói với Đào Cam. “Ngươi
gọi đồ ăn đi! Hãy nói tiếng địa phương ở đây. Gọi một bát cháo lớn với màn
thầu. Ta nghe nói trong thành này món đó khá ngon. Và món trứng chiên
cua, một đặc sản địa phương khác.”

“Chúng ta cũng nên thử một vò rượu địa phương ạ.” Đào Cam đề nghị.

“Trước đây ngươi khá tiết chế bản thân mà.” Địch Công mỉm cười bình
phẩm. “Ta e là Kiều Thái lại ảnh hưởng xấu đến ngươi rồi!”

Đào Cam đáp, “Kiều Thái và thuộc hạ đã gặp nhau nhiều hơn, kể từ khi vị
huynh đệ kết nghĩa cắt máu ăn thề Mã Vinh của y thích ru rú xó nhà hơn là
ra ngoài ngao du sơn thủy và kết giao bằng hữu!”

“Đó là lý do khiến ta không dẫn Mã Vinh theo trong chuyến đi này. Ta hài
lòng thấy y cuối cùng cũng yên bề gia thất. Ta không muốn khiến y dính
dáng tới tất cả những chuyến phiêu lưu có thể cám dỗ Mã Vinh ngựa quen
đường cũ! Chỉ ba chúng ta cũng có thể giải quyết ổn thỏa việc tìm ra Ngự sử
đại nhân!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.