QUẲNG GÁNH LO ĐI VÀ VUI SỐNG - Trang 46

Mới đầu tôi cho ngươì thôi và tự làm hết việc trong nhà cho khỏi ngồi
không. Nhưng bấy nhiêu chưa đủ, vì những công việc làm đó gần như máy
chạy không phông phải suy nghĩ, cho nên toi vẫn lo buồn. Khi làm giường,
rửa chén, thấy rằng phút nào nghỉ ngơi mới được. Và tôi liền xin một chân
bán hàng ở một tiệm lớn".
Bà tiếp: "Như vậy có kết quả. Từ đó tôi phải lăng xăng: khách hàng bao vây
tôi, hỏi giá cả, đòi coi màu sắc, kích thước. Không bao giờ tôi rảnh một
giây để lo tới cài gì khác ngoài công việc đương làm, và đem tới, chân đau
như dần, cũng không còn nghĩ gì được. Vừa mới ăn xong là ném mình
xuống giường và ngủ li bì. Thực toio không còn thì giờ mà cũng không còn
sức để lo lắng nữa".
Như vậy bà ấy đã tự tìm thấy chân lý của John Cower Powy trong cuốn:
"Nghệ thuật để quên điều bất hạnh". Ông viết: " Khi mê man vào công việc
cần phải làm, ta thấy yên ổn dễ chịu, bình tĩnh hoàn toàn trong tâm khảm và
khoan khoái dịu được thần kinh".
Mới đây phụ nữ thám hiểm nổi danh nhất thế giới là bà Osa Johnson cho tôi
nghe cách bà diệt ưu phiền. Bà đọc cuốn "Tôi kết hôn với mạo hiểm" sẽ biết
đời bà> nếu có một phụ nữ nào đã đính hôn với Mạo hiểm thì chính bà vậy.
Ông Martin Johnson cười bà khi bà mới 16 tuổi, đã lôi bà khỏi châu thành
Chanute tại Kansas và đặt bà ngay vào giữa khi rừng ở Bornéo. Trong một
phần tư thế kỷ, capự vợ chồng gốc gác ở Kansas dó, du lịch khắp thế giờim,
quay phim về đời sống dã man của những người gần tiêu diệt ở Châu á và
Châu Phi. Cách đây chín năm ông bà trở về Mỹ, đi diễn thuyết cùng chiếu
nhưng phim tài liệu ấy khắp tỉnh này sang tỉnh khác. Do đó có lần ông bà đi
máy bay từ Penver tới bờ biến Thái Bình Dương, và máy bay đâm vào một
trái núi. Ông chết tức thì, còn bà bị thương nặng đến nỗi bác sĩ nói phải suốt
đời nằm liệt. Nói vậy là vì học chưa hiểu biết bà Osa Jonhson: Ba tháng say
bà ngồi trong một cái ghế có bánh xe diễn thuyết trước một số thính giả rất
đông. Rồi mùa đó, bà dùng kiểu ấy diễn thuyết trên 100 lần. Khi tôi hỏi bà
tại sao lại tự buộc vào khổ thảm làm vậy, bà đáp: "Để khỏi có thời gian ưu
tư".
Bà Osa Johnson đã tìm thấy chân lý mà Tennyson đã phô diễn vào thi ca

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.