QUẢNG TRỊ 1972 - Trang 99

lở loét vì đạn pháo và xe ủi húc nham nhở. Mỗi đứa lấy một ba-lô gạo
xong, đói quá, bèn bàn nhau nấu cơm ăn tại chỗ. Vấn đề là không có nồi,
đành phải lấy vỏ thùng lương khô để nấu. Nhưng vỏ thùng bằng sắt tây
mỏng dính, lại đổ đầy gạo nước, nên không thể chín được, mặc dù đã đun
lửa to hết cỡ. Kết quả là phía dưới thì khê đen mà phía trên thì còn sống.
Đúng là một nồi cơm “trên sống dưới khê tứ bề nhão nhoét”, khét lẹt,
nhưng chúng tôi vẫn cố nhai để lấy sức.

Trên đường về, trời đã ngả chiều, trần mây thấp nên càng nhanh tối.

Cả lũ đang đi, chợt nghe tiếng “Ú…ù” rợn người, rồi một dây tiếng nổ xô
ngã tất cả. “B52…”. Chỉ nghe hơi gió phần phật, vì tai đã điếc đặc. Một
loạt, hai loạt, ba loạt! Thoát rồi, mình không bị dính rồi…. Cả lũ lại đứng
lên, rũ bụi đất, hối hả bước tiếp…. B52 thường bay 3 chiếc như hình mũi
tên, những ngày đẹp trời có thể thấy ba dải khói trắng trườn trên mây biếc.
Những lúc chúng bay thấp, trông như ba chiếc phản bằng bạc. Thường đến
mục tiêu là chúng cắt bom rồi quay ngoắt về ngay. Thế nên thấy ba dải khói
trắng quành lại là bom đã rơi rồi đấy. Không gì có thể tồn tại trong ba thảm
bom ấy. Biết bao kho tàng, xăng dầu, bến bãi, xe cộ, pháo binh, thiết giáp…
của ta đã tan thành tro bụi. Nhiều đơn vị không còn một mẩu xương.

Sau vài tuần nghỉ ngơi củng cố dưới chân điểm cao 241, đơn vị tôi

được lệnh về đóng chốt ở vùng Quán Ngang. Cả đại đội hành quân giữa
ban ngày, đi ngoài trảng cỏ tranh, anh nào cũng che cành ngụy trang trên
đầu. Chập tối thì chúng tôi tới một xóm nhỏ ven đường tàu, rồi chia nhau
vào các nhà dân nghỉ. Căn nhà lợp tôn nơi Tiểu đội tôi đóng chỉ có hai ông
bà già, bọn tôi gọi là Bọ, Mạ. Người Quảng Trị nói tiếng trọ trẹ rất khó
nghe, nhưng theo tôi hiểu thì gia đình này cũng chia làm hai phe. Anh con
cả là Biệt động quân, đã chạy vào Huế, trong khi hai người em là Bộ đội
địa phương và Du kích. Chúng tôi đưa gạo, đồ hộp cùng mắm ruốc khô nhờ
Bọ Mạ nấu cơm hộ. Trong góc nhà chất nhiều thùng đạn đại liên M60, xếp
chồng lên nhau từ sàn tới nóc. Tôi tò mò bật mở một thùng ra, thì thấy toàn
là ớt bột, hơi bốc lên sặc sụa. Buổi tối, trong ánh đèn dầu leo lắt, bữa cơm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.