QUỶ ẤN - Trang 157

coi tôi là người Việt cũng không sai. Nhân đây bác chủ cho tôi hỏi, có nhà
trọ nào quanh quanh khu vực này không nhỉ…? Tôi muốn ở lại đến sáng
mai lên đường.

Chủ quán đáp :

— Nhà trọ có đấy, lát bác đi xuống phía dưới kia tầm 500m là thấy, có biển
ghi luôn. Mà bác định đi đâu…?

Thầy Lương mỉm cười :

— Tôi cũng chưa biết, cứ đi đến đâu thì đến…Khà khà.

Chủ quán định quay lại làm việc thì bên ngoài cửa có bóng người lấp ló,
bất ngờ bên trong cậu con trai chủ quán quát lớn :

— Đi đi….Bố ơi, nó lại đến kìa…Để con ra cho nó một trận…Mẹ nhà mày.

Chương 24: Người ăn mày

Nghe thấy vậy, thầy Lương quay mặt nhìn ra bên ngoài cửa quán. Đứng
nép bên ngoài là một người đàn ông ăn mặc rách rưới, tóc tai rũ rượi, người
ngợm bẩn thỉu. Chắc có lẽ người này là ăn xin, nhưng hình như có gì đó
không đúng, thầy Lương nhận thấy người này không được bình thường.
Mặc dù bị con chủ quán cầm cả chổi chạy ra khua khoắng đuổi đi nhưng
người đàn ông kia vẫn cứ đứng đó cười hềnh hệch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.