QUỶ ẤN - Trang 169

Thầy Lương chào chủ quán, thầy Lương khẽ cười :

— Chào bác chủ, chúng ta lại gặp nhau rồi. Quán mình mở rồi phải
không…? Có đồ gì ăn sáng cho tôi 2 phần.

Nhìn gã ăn mày xong, thầy Lương quay lại nói tiếp với chủ quán :

— Chắc có lẽ để hắn ta vào trong ngồi sẽ hơi bất tiện cho bác chủ, chúng
tôi cũng không cần cầu kỳ, bác chủ cứ kê cho 1 cái bàn ở góc khuất phía
kia là được, ăn xong tôi sẽ đi ngay.

Chủ quán xua tay, ông ta đáp :

— Ấy chết, bác nói thế phải tội cho tôi…..Đã là khách thì khách nào cũng
phải tiếp đón nhiệt tình, sao có thể phân biệt như vậy được chứ. Mời cả hai
vào bên trong, ở đây có bánh bao, có mỳ trắng, bác ăn gì cứ gọi, tôi đi làm
ngay.

Thầy Lương mỉm cười rồi dẫn theo gã ăn mày đi vào trong, thầy chọn một
bàn ở góc cuối quán ăn rồi gọi tiếp 1 tô mỳ, cùng 2 cái bánh bao. Thầy
Lương ăn mỳ còn bánh bao để cho gã ăn mày. Bởi tuy hiện giờ hắn có chút
nghe lời thầy Lương, nhưng hành động của hắn vẫn là của một người điên.
Hôm qua nhìn hắn ăn cơm bốc bằng tay, giờ nếu cho hắn ăn mỳ sợ hắn sẽ
tự làm mình bị thương mất.

Gã ăn mày ăn nhồm nhoàm cùng lúc cả 2 cái bánh bao, việc một người lạ
lại đang ngồi cùng kẻ điên lang thang trong khu vực không khỏi thu hút sự
tò mò của những thực khách bước vào quán. Nhưng để ý nhất có lẽ chính là
ông chủ quán ăn, nhân lúc còn chưa bận rộn, lại thêm bản tính tò mò, có
khi là hơi nhiều chuyện, chủ quán ăn khẽ tiến lại gần bàn rồi hỏi thầy
Lương :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.