QUỶ ẤN - Trang 180

Nhắc mới nhớ, khi nãy ăn cơm xong, con trai ông Mừng đứng lên trước rồi
có dặn bố với khách ăn xong gọi mình dọn rửa. Mải chuyện với thầy
Lương, ông Mừng quên khuấy đi mất. Câu chuyện bị cắt ngang, nhìn đồng
hồ lúc này cũng đã gần 9h tối. Ông Mừng cùng thầy Lương ra bàn uống
nước, Thước vẫn ngồi dưới đất cười một mình, còn con trai ông Mừng bê
mâm bát đi rửa.

Cũng không còn sớm, ngày mai ai cũng có việc cần phải làm, vừa uống
nước, thầy Lương vừa nói :

— Ngày mai, phiền bác chủ ra chợ mua giúp tôi 1 con gà trống, không cần
cầu kỳ, chỉ cần đúng gà trống là được, còn một điều này, tôi thấy trong nhà
bác chủ có 2 chậu Vạn Niên Thanh. Không biết loài cây này ở đây có bán
nhiều không… ?

Ông Mừng đáp :

— Vạn Niên Thanh sao… ? Tôi biết chỗ mua… ? Nhưng bác cần mua để
làm gì… ?

Thầy Lương mỉm cười :

— Vậy thì tốt quá, tôi muốn mua độ khoảng 10 cây, lá càng to càng tốt.
Phải nói chúng ta hữu duyên, vào đây không những có chỗ ăn ở, mà lại còn
có cả thứ tôi cần dùng đến. Tạm thời làm gì tôi chưa nói được, nhưng đến
lúc dùng đến, tôi sẽ cho bác chủ biết. Giờ không dám phiền bác chủ nữa,
tôi đưa tên Thước này đi về phòng trước đây. Tiền mua đồ, sáng mai tôi sẽ
gửi bác chủ.

Ông Mừng cố hỏi một câu trước khi thầy Lương rời đi :

— Này, có thật bác chỉ là một thầy thuốc không đấy… ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.