QUỶ ẤN - Trang 199

— Bác đừng để ý, cứ kệ nó……Thi thoảng nó lại dở chứng ấy mà, thôi,
bác ăn đi kẻo thức ăn nguội hết.

Đang định nói gì đó nhưng thấy ông Mừng như vậy nên thầy Lương dừng
lại. Đúng là bệnh tình của Thước đã có biến chuyển tốt, nhưng cả ngày
hôm ấy, sắc mặt của thầy Lương không được vui. Bữa cơm tối thầy Lương
ăn rất ít, ăn xong ông vội đưa Thước trở lại gian nhà để củi.

Ông Mừng cũng dọn dẹp xong xuôi, đang ngồi hút điếu thuốc thì Phển đi
từ trong buồng ra, Phển cài then cánh cửa hậu, ông Mừng hỏi con :

— Sao lại đóng cửa làm gì vậy…?

Phển ngồi xuống bàn, mặt mũi nghiêm trọng, Phển nói :

— Bố, chuyện trưa nay con không nói linh tinh đâu.

Ông Mừng cau mày :

— Lại gì nữa, hai hôm nay mày sao thế hả con, làm việc thì chểnh mảng,
đến bữa cơm chỉ chui trong buồng, ăn nói chẳng đâu vào đâu….Mày làm
bố mất hết cả mặt mũi. Gọi là cho ở nhờ, nhưng tiền ăn uống, ông ấy đều
đưa thừa ra, sao đi nữa người ta cũng là khách, lại còn đang có chuyện.
Mày xem xem liệu mà cư xử con ạ.

Phển nói :

— Con hiểu bố muốn nói gì, nhưng lần này bố phải tin con. Ông ta giống
như thầy phù thủy vậy. Con thề nếu con nói điêu, hay bịa chuyện, ra đường
sét đánh con chết. Tận mắt con chứng kiến những thứ cực kỳ ghê rợn mà
ông ấy đã làm với thằng Thước điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.