QUỶ ẤN - Trang 285

thì có. Mà chẳng qua nãy tự nhiên con mèo chết tiệt….nào đó kêu
lên…..vậy…con mới giật mình….

Ông Mừng thở dài :

— Thôi, tao đẻ ra mày tao lại không biết. Sợ thì nói sợ chứ có gì đâu, đến
bố mày đây còn đổ cả mồ hôi tay đây này. Mà mày đi ra chỗ bếp xem mèo
nó có ăn vụng gì không….?

Phển đáp luôn :

— Sao bố không đi mà lại bảo con, giờ có cho tiền bảo con mở cửa ra khỏi
gian nhà củi này con cũng chịu.

Vẫn là hai bố con ông Mừng ồn ào, nhưng nhờ sự ồn ào đó mà không khí
căng thẳng từ nãy đến giờ được giảm bớt phần nào. Lúc này, Thước vẫn ôm
đầu đau đớn khi nhớ lại cái chết của Bường. Thầy Lương nói đúng, sau khi
giải được ngải, Thước đã thoát khỏi trạng thái điên khùng, nhưng cũng vì
vậy mà giờ đây, anh ta đang phải chịu đựng những dày vò sâu thẳm bên
trong tâm khảm.

3h sáng, người ta nói đêm trôi qua rất dài, nhưng thời gian trong nhà chứa
củi có lẽ ngược lại. Nghe Thước kể chuyện, chẳng ai còn để tâm đến bây
giờ là mấy giờ nữa. Hai bố con ông Mừng dừa việc đi kiểm tra nhà bếp cho
nhau không được, cuối cùng cũng quyết định bằng một hai câu ba phải :

— Ôi dào, đồ đạc đều được đậy kín, mèo ăn vụng sao được – Phển nói.

— Ừ, với lại con mèo này nó chỉ bắt chuột chứ không phá phách gì đâu –
Ông Mừng cười xòa.

Nhưng chẳng ai dám thừa nhận, lý do mà họ không bước ra ngoài là : Sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.