QUỶ ẤN - Trang 298

— Khụ…khụ….khụ…

Bất chợt Thước ho dữ dội, thầy Lương thấy Thước đổ mồ hôi nhiều hơn
bình thường, đưa tay bắt mạch cho Thước, đoạn thầy Lương nói :

— Cơ thể cậu vẫn còn bị ảnh hưởng bởi độc tố, hôm nay đến đây thôi, cũng
đã gần sáng rồi, cậu nên đi ngủ một chút. Khi tỉnh dậy, ta sẽ đem thuốc đến
cho cậu.

Bố con ông Mừng hai mắt vẫn mở to, nghe thầy Lương nói vậy cả hai có
chút hụt hẫng bởi chắc chắn một điều, trong câu chuyện của Thước vẫn còn
ẩn chứa rất nhiều bí mật. Nhưng nghĩ lại thì Thước chỉ mới khỏe lại một
chút, nhìn ra bên ngoài trời cũng đã bắt đầu hửng sáng.

Ông Mừng nói :

— Đúng rồi đấy, cậu nghỉ ngơi đi, để tôi xem nấu cho cậu mấy món bổ
dưỡng. Có gì để từ từ sau này rồi nói tiếp.

Phển cũng đứng dậy, lúc này Phển mới thấy chân mình tê rần do ngồi quá
lâu, thế mà mải mê bị cuốn vào câu chuyện, đến tận tan cuộc, Phển mới
cảm nhận được điều đó.

Thước cảm ơn mọi người rồi lên giường nằm ngủ, vừa đặt lưng xuống chưa
được bao lâu, Thước đã ngủ say lúc nào không hay. Phển cũng xin phép đi
ngủ sau khi ông Mừng nói sáng nay nghỉ bán hàng. Còn lại thầy Lương và
ông Mừng, do đã quá giấc, hơn nữa mọi ngày, tầm này còn đang bận bịu
làm hàng nên ông Mừng không thấy buồn ngủ. Ngồi lặng im xem thầy
Lương chuẩn bị một số vị thuốc để sắc cho Thước uống, lát sau, ông Mừng
khẽ hỏi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.