QUỶ ẤN - Trang 296

Thước vừa ngó nghiêng nhìn chăm chú, nỗi sợ hãi khi bị truy đuổi, cùng
với cái chết kinh dị của Bường vẫn chưa ngừng ám ảnh Thước suốt cả ngày
hôm nay.

Điều đáng ngạc nhiên là tuy ngôi nhà sàn này đã bị bỏ hoang, vậy nhưng
trong góc nhà vẫn có một cái chăn đơn được dệt bằng sợi gai, cùng một số
đồ đạc như bát đũa, đồ đựng thức ăn mặc dù tất cả đã mốc xanh, mọc cả
rêu.

Còn đang chạm vào những thứ đó thì bất chợt có ảnh lửa lóe lên, một người
trong nhóm vừa châm bùi nhùi, anh ta bỏ thêm củi vào bếp rồi thổi cho lửa
cháy to hơn.

Khi lửa đã cháy, người này vừa cười vừa nói :

— Tôi thấy trong góc nhà có củi với đá lửa, không hi vọng gì hơn bởi nơi
này đã bị bỏ hoang khá lâu, cho dù có đồ ăn cũng chẳng thể ăn được……
Cố gắng ngủ lấy một chút, đợi trời sáng cùng nhau nghĩ cách.

Thả lỏng người,dựa vào góc nhà, Thước nói với Khuông đang ngồi cạnh đó
:

— Xin lỗi vì khi nãy đã nổi nóng với cậu…..Chỉ là tôi….

Khuông đáp :

— Là do tôi, tôi đã đưa mọi người vào nguy hiểm. Cậu nói đúng, cái chết
của Bường là do tôi gây ra…..Giờ đây, đến hi vọng quay về cũng không
còn nữa…Tôi thật đáng chết.

Thước thở dài :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.