QUỶ ẤN - Trang 294

suối khi cậu mở mắt tỉnh dậy, ở đó có rất nhiều vàng……Nhưng vàng mà
làm gì khi đã có người phải chết….Tại sao…? Tại sao khi tôi nói cậu lại
không nghe…? Hả…? Hả….?

Quá giận dữ, Thước lao lại túm lấy cổ áo Khuông muốn ăn thua đủ nhưng
những người khác kịp thời can ngăn.

Khuông cúi mặt, có lẽ Khuông cũng có chút hối hận, nhưng rồi Khuông
cười phá lên :

— Ha ha ha, bây giờ chỉ cần tôi đưa mọi người an toàn rời khỏi đây là được
phải không…?

Thước cau mày :

— Cậu nói dễ nghe nhỉ…? Cậu có biết chúng ta đang ở đâu không..? Có
biết những kẻ muốn giết chúng ta là ai không…? Ra khỏi đây..? Cậu định
ra khỏi đây bằng cách nào…?

Khuông mỉm cười :

— Đúng, đúng là tôi đã không nghe lời cậu khi cậu nói muốn quay về…?
Dù Bường đã chết, nhưng cậu quên, tôi vẫn có lá bùa của ông nội tôi cho
hay sao…? Ông tôi từng nói, khi tính mạng gặp nguy hiểm, lá bùa sẽ giúp
chúng ta. Ngoài ra, ông tôi còn là một thầy bùa nổi tiếng, lá bùa này không
chỉ là bùa hộ mạng, khi đi vào rừng sâu, tôi cũng đã suy tính đến việc lạc
đường, thế nên lá bùa tôi đeo như một sự liên kết với ông nội tôi, chúng ta
sẽ mở lá bùa và theo đó quay về.

Dù sao đây cũng là cứu cánh duy nhất trong lúc này, Thước cùng những
người khác trong lúc tuyệt vọng thì Khuông lại gieo cho họ một hi vọng,
Nhưng, hi vọng ấy cũng lại bị chính Khuông dập dắt khi Khuông cho tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.