QUỶ ẤN - Trang 297

— Vậy mà tôi cứ nghĩ cậu phải mạnh mẽ, gan dạ lắm chứ….? Cậu là thủ
lĩnh của cả nhóm, vậy mà giờ cậu mất tinh thần thế này, chúng tôi biết
trông cậy vào ai…? Không có lá bùa thì chúng ta phải tự tìm đường thoát
khỏi đây, không thể chết dễ dàng như thế này được.

Những người trong nhóm cũng động viên Khuông, giúp Khuông bình tĩnh
trở lại. Họ quyết định sáng mai sẽ tìm đường quay về.

Khẽ kéo cái chăn đầy bụi, bốc mùi ẩm mốc đắp ngang thân, vô tình Thước
chạm vào một vật gì đó dưới sàn nhà. Lúc này mọi người đã ngủ, đưa vật
vừa chạm vào lên nhìn ngắm, đó là một sợi dây chuyền bằng bạc khá mảnh.

Thước không hiểu tại sao sợi dây chuyền lại nằm ở đây, không nghĩ nhiều
nữa, bởi đã có quá nhiều chuyện xảy ra mà chưa có lời giải đáp, Thước đeo
sợi dây chuyền bạc vào cổ rồi ngủ thϊế͙p͙ đi. Trước khi ngủ, Thước ngửi thấy
một mùi hương rất dễ chịu, có lẽ đó là mùi của hoa rừng, Thước không biết
nữa, cứ thế Thước chìm vào giấc ngủ sâu, màn đêm buông xuống, sự tĩnh
lặng của khu rừng bị phá vỡ khi mà xung quanh nhà sàn, những ánh đuốc
sáng rực đang bủa vây lấy những kẻ khốn khổ đang nằm ngủ bên
trong……..

[…….]

— Khi tôi mở mắt tỉnh dậy, chúng tôi đã bị nhốt trong một cái cũi lớn và
nơi đó chính là nơi mà người ta gọi với cái tên ” Làng Sương Mù “.

Chương 44: Bỏ bùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.