QUỶ ẤN - Trang 334

đã cứu mạng Thước.

Thầy Lương nói :

— Tôi xin lỗi, thế giới này quá rộng lớn, những thứ vượt quá tầm hiểu biết
của tôi còn quá nhiều. Khả năng của tôi có hạn, chỉ có thể giúp cô bé đến
như vậy mà thôi.

Hiên rơi nước mắt, nhưng cô bé khóc không phải vì lời nguyền không thể
hóa giải, mà bởi cô vừa nghe thầy Lương nói, có thể giúp mình không phải
sống trong bộ dạng kỳ quái này nữa, nước mắt không ngừng chảy, Hiên nói
nghẹn ngào :

— Thầy ơi, con chỉ cần như vậy là đủ rồi……Thầy giúp con với, không
cần đến 1 năm sau, nếu được sống như một người bình thường, thì cho dù
ngày mai phải chết, con cũng cam tâm sống cho trọn vẹn ngày cuối cùng
này. Thầy làm ơn….Hức hức hức.

Cô bé khóc nấc lên, chắc có lẽ 3 năm qua, Hiên đã phải chịu đau khổ, đọa
đày quá lớn. Làm gì có ai có thể vui vẻ khi bị xua đuổi như tà ma, yêu quỷ.
Những năm tháng sống trong mặc cảm, dằn vặt, một cô gái đang độ tuổi
xuân xanh nhưng luôn giấu mình với tất cả những người bên ngoài, mỗi lần
nhìn bản thân trong gương, Hiên chỉ muốn chết ngay lập tức. Vì bên cô vẫn
luôn có một người mẹ, lo lắng, chăm sóc, an ủi, chưa bao giờ bỏ Hiên, nên
cô lại từ bỏ ý định do thương mẹ.

Thầy Lương suy nghĩ một lát rồi nhìn ông Mừng hỏi :

— Nhà bác còn chỗ nào để ở không nhỉ…?

Ông Mừng đoán được ý thầy Lương, ông Mừng hỏi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.