QUỶ ẤN - Trang 355

thả chúng tôi ra, tôi hứa sẽ không quay lại đây nữa…..Ông làm ơn, làm
phúc.

Lão già cười man rợ :

— He he he….He he he…..Vậy sao….? Nhưng ta có thể đọc được suy nghĩ
của các ngươi….Các ngươi đến đây là vì thứ này…..Đúng chứ…?

Vừa dứt lời, lão ta hẩy tay ra hiệu cho người của mình đem đến một chiếc
ba lô, đó chính là ba lô đựng vàng của nhóm Khuông.

Vừa nhìn thấy ba lô, Khuông đã sáng mắt lên :

— Mọi người….là ba lô, ba lô của tôi…..Đúng nó rồi.

Lão già cười nham hiểm, lão cho người mở ba lô, bên trong ba lô vẫn còn
nguyên tảng vàng mà nhóm của Khuông tìm được trong quá trình vượt suối
đi lên thượng nguồn.

Lão già nói :

— Đây mới chính là mục đích của các ngươi. Các ngươi đến đây là để tìm
vàng….Ta nói đúng chứ….He he he.

Mỗi lần lão ta cười là một lần Thước rùng mình, lạnh hết sống lưng. Thước
đủ thông minh để đoán được kết cục của mình cùng những người khác.
Không phải tự nhiên truyền thuyết về Làng Sương Mù đều kết thúc bằng
cái chết. Những kẻ còn sống để kể lại rồi cũng phát điên mà chết. Vậy nên,
cho tới bây giờ, chẳng có gì xác thực rằng nơi này có tồn tại. Thước cũng
không biết mình lạc vào đây bằng cách nào, nhưng xem ra, Thước có lẽ
cũng chịu chung số phận với Bường. Những kẻ cố chấp đi tìm vàng phải trả
giá bằng mạng sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.