QUỶ ẤN - Trang 366

trăng bị mây đen che phủ, mọi thứ xung quanh chỉ còn lại một màu tối đen.

Vừa đi theo, Thước vừa hỏi :

— Anh dẫn tôi đi đâu vậy…?

Dừng lại, Bình cúi thấp người, cả hai núp vào một bụi cây gần đó, lúc này
Bình mới trả lời :

— Hôm nay đã là ngày thứ 2 tao không gặp thằng A Khăm rồi. Và đêm
hôm trước nữa cũng vào tầm này tao nhìn thấy một nhóm người đi đâu đó
trong đêm. Loáng thoáng tao nghe được cả giọng thằng Khăm, nhưng hai
hôm nay tao không nhìn thấy nó đâu cả. Hỏi thằng Tùa và thằng Khuông,
chúng nó đều không biết. Mà mấy thằng chúng nó giờ đây cứ như người
mất hồn. Ngơ ngơ ngác ngác, suốt ngày chỉ uống rượu rồi cùng mấy con
ma nữ kia vui thú, hoan lạc. Tao nghĩ đã xảy ra chuyện gì đó nên hai đêm
tao đều không ngủ, và đêm nay bọn chúng lại tiếp tục dẫn thằng Tùa đi.
Theo như dự đoán của tao, nơi chúng nó đến là nơi ở của lão Mo Chốc.

Thước giật mình, nhắc đến Mo Chốc là Thước thấy lạnh sống lưng, Thước
run run nói :

— Đừng…đừng nói là anh đang dẫn tôi đến….chỗ ở của Mo Chốc…..Anh
bị điên à… ? Chẳng phải chúng ta nói chỉ cần tìm được đường chạy trốn
khỏi đây thôi sao….?

Bình lừ mắt, Bình đáp :

— Mày đúng là một thằng khốn ích kỷ, lúc nào mày cũng chỉ lo cho tính
mạng của mày….Nhưng tao thì khác, cho dù mấy thằng kia chúng nó có
thay đổi như thế nào, nhưng chúng nó vẫn là anh em, bạn bè của tao….Tao
không thể nhắm mắt nhìn chúng nó bị hại. Tao phải tìm hiểu xem rốt cuộc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.