QUỶ ẤN - Trang 425

Phển không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng ít nhất thì Phển biết tạm
thời mình đã được cứu rỗi bởi thiên thần mang tên Hiên đang đứng trước
mặt. Nhìn Hiên, Phển nóng hết cả ngời, bởi tuy Hiên đã mặc quần áo,
nhưng có lẽ khi nãy vội nên chưa kịp lau khô, giờ đây qua lớp vải mỏng, cơ
thể của Hiên dính nước, lấp ló lại càng quyến rũ một cách khó tả. Nhưng
Phển cắt ngay dòng suy nghĩ ” xấu xa ” ấy, Phển hỏi lại Hiên bằng giọng
run run :

— Có…có thật là em…sẽ tha cho anh…..Không nói…với…với ai chứ…?

Hiên e thẹn gật đầu, nhưng Hiên có 1 điều kiện, Hiên đáp :

— Em sẽ không nói, nhưng anh phải hứa với em chuyện này.

Phển nghĩ trong đầu :

” Bỏ mẹ rồi, biết ngay mà, làm gì có cái gì dễ dàng thế cơ chứ. Nhưng mà
thà làm trâu, làm ngựa còn hơn mang tiếng nhục ɖâʍ dê, biến thái. “

Phển gật đầu luôn :

— Việc gì cũng được…Chỉ cần em tha cho anh, không nói cho ai biết việc
anh…nhìn trộm…em tắm.

Hiên tiếp :

— Em nghe nói, ở đây có một nơi được gọi là đồi Ánh Sao. Anh dẫn em tới
đó được không…?

Phển ngạc nhiên :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.