QUỶ ẤN - Trang 427

” Tầm tối rửa bát, tay mình với tay cô ấy khẽ chạm vào nhau, không biết cô
ấy có nghĩ gì không nhỉ ? ”

[…….]

Nửa đêm, tại làng sương mù, nơi ở của mo Chốc…..

— Đã đem hết đến đây chưa…?

” Oe…oe….oe…”

” Oe…oe…oe “

Trêи chiếc bàn gỗ đỏ au màu máu, 4 đứa trẻ sơ sinh được bọc trong 4 tấm
vải trắng đang thi nhau cất lên những tiếng khóc ai oán giữa đêm khuya
thanh vắng.

Lão thầy mo chống cây gậy sần sùi những u cục đen xì, phần đầu gậy được
gắn hẳn một cái đầu lâu người khô không khốc, có màu trắng đục. Tiến về
phía chiếc bàn, lão đưa bàn tay gầy rộc, cùng những chiếc móng tay dài
ngoằng khẽ lướt trêи da thịt 4 đứa trẻ, mặc cho bọn trẻ cứ thế khóc thét lên,
nhưng lão không quan tâm. Lão dùng tay lật úp từng đứa một.

Vuốt những cái móng đáng sợ lên tấm lưng mỏng manh, yếu ớt của đứa trẻ
thứ nhất, lão hừm một tiếng rõ dài :

— Không có…..

Tiếp tục đến 3 đứa trẻ tiếp theo, lão cũng làm tương tự, và cũng chỉ có một
lời được nói ra :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.