QUỶ ẤN - Trang 450

cũng có suy nghĩ riêng, nhưng tất cả đều là vì con cái. Mấu chốt ngăn cản
tất cả mọi chuyện chính là lời nguyền quái ác của gã người Chà đã ếm lên
cô bé. Nghe bác chủ nói xong bỗng dưng tôi lại thấy trách nhiệm của mình
càng lớn hơn. Bởi giờ không chỉ là mạng sống của cô bé Hiên, mà còn là
tương lai của cả cậu Phển nữa. Lần trước nhờ có cậu nhà mà tôi mới cứu
được mạng của Thước. Tôi nợ cậu Phển một ân tình, việc này tôi không thể
ngó lơ được rồi. Thôi thì trước mắt bác chủ cứ đồng ý cho cả hai qua lại tìm
hiểu, chuyện cưới xin tạm để sau hãy bàn tiếp. Không thể ngăn cấm chuyện
yêu đương của hai đứa được. Còn trong thời gian ở lại đây, tôi sẽ cố gắng
tìm ra một điều gì đó để giúp cô bé Hiên. Bác chủ thấy như vậy có được
không…?

Ông Mừng giờ mới thở phào nhẹ nhõm, thầy Lương đã cho ông một lời
khuyên vẹn cả đôi đường.

Ông Mừng đáp :

— Cảm ơn bác, nghe bác nói xong tôi thấy thoải mái hơn nhiều. Chậc,
uống nước chè cũng xót ruột, để tôi vào bếp làm món gì đó chúng ta cùng
ăn, tiện uống vài ly.

Thầy Lương mỉm cười :

— Được thế thì còn gì bằng….Khà khà khà.

Nhưng ông Mừng chỉ vừa đứng dậy thì từ phía trước, cô Hồng chạy hối hả
tới, mặt mũi đổ mồ hôi, đôi mắt ngấn lệ, hình như cô Hồng vừa khóc,
miệng ấp úng, hơi thở dồn dập, cô Hồng nói như mếu :

— Thầy Lương….hức….thầy Lương ơi…..Con bé Hiên….nó….nó…..làm
sao ấy….Thầy….thầy cứu nó với….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.