QUỶ ẤN - Trang 468

chắc cũng chính vì vậy mà chẳng có vợ con gì. Ngôi nhà tuềnh toàng,
không có đồ đạc gì đáng giá ngoài mấy cái hũ đựng rượu đã cạn sạch từ đời
tám hoánh.

Thầy Lương hỏi tiếp :

— Khi mới đến đây, ông có nói mo Khước chết rồi, mà còn chết rất đáng
sợ. Chậc, tiện đây ông có thể kể cho tôi nghe về cái chết của mo Khước đó
như nào có được không…?

Ông Sâm dốc cái chai nhưng chai cũng đã cạn, chép chép miệng ra chiều
thòm thèm, ông Sâm tặc lưỡi :

— Thôi, không kể đâu….Kể lại hãi lắm, mà người chết rồi, nhắc đến người
ta, đêm mơ thấy bị ám chết không dậy được ấy….Chưa nói, ông Khước còn
là người biết làm bùa, sai khiến được cả âm binh…Thôi thôi, tao không kể
đâu.

Thước cảm thấy khó chịu, Thước móc túi ra ít tiền, Thước nói :

— Ông kể đi, tôi trả thêm ông tiền là được chứ gì…?

Ông Sâm lườm Thước rồi cười khẩy :

— Tiền hả…? Tiền của mày đang mưa này cũng chẳng hóa ra được rượu
nhá.

Thầy Lương lắc đầu, khẽ mỉm cười, thầy nói với Thước :

— Trong balo có một chai rượu, là rượu của bác Mừng cho chúng ta, cậu
lấy ra đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.