QUỶ ẤN - Trang 470

hối hả vừa chạy vừa kháo nhau điều gì đó. Khi đến chỗ mua rượu, ngay cả
người bán rượu cũng bỏ nhà chạy theo đám đông khiến ông Sâm phải kéo
giật lại hỏi :

— Này…này, có chuyện gì mà chạy như cháy nhà thế hử..?

Người bán rượu đáp :

— Còn hơn cháy nhà ấy….Dân bản đang kháo nhau, ông Khước phát điên
rồi kia kìa.

Nhắc đến ông Khước thì dù là người lúc nào cũng trong tình trạng say xỉn
như ông Sâm cũng biết. Nhưng ông Sâm vẫn hỏi lại cho chắc :

— Ông Khước…? Ông Khước chuyên làm bùa đấy hả…?

Người bán rượu tặc lưỡi :

— Thì làm gì còn ông Khước nào nữa, mà bỏ tay ra để tôi chạy đi xem.

Một người làm bùa nổi tiếng mà lại bị phát điên, đúng là giữa trưa có
chuyện lạ. Vẫn không quên thó tí rượu rót vào chai, ông Sâm kẹp cái chai
vào nách rồi chân đất chạy theo đám người trong bản. Gần tới nhà ông
Khước, mọi người giờ đây đã quây kín bên ngoài hàng rào. Dân tình khi ấy
vẫn còn đói kém, nhà đa số là nhà tranh, vách đất, có dựng bằng gỗ thì
cũng toàn những loại gỗ chắp vá, đóng lại thành cái nhà lụp xụp. Nhưng
riêng nhà ông Khước thì khác, nổi tiếng làm bùa mát tay, dân đồng bằng,
cho tới dân những vùng lân cận, họ tìm đến ông Khước nhiều đến mức cứ
không phải người ở đây mà đến, chẳng cần nói thì người dân cũng biết mà
chỉ đường đến nhà ông Khước luôn. Thế nên chỉ sau mấy năm, ông Khước
đã có tiền cất nhà toàn bằng gỗ tốt . Trâu bò phải có đến vài chục con,
ruộng nương còn phải thuê bà con trong bản đến cày bừa, gieo hạt mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.