QUỶ ẤN - Trang 507

— Để tôi giải thích từng câu hỏi cho lão, đầu tiên lý do mà đến bây giờ cậu
ấy mới quay lại đây để tìm bạn bè của mình là bởi vì suốt hơn 1 năm qua,
sau khi trở về, cậu ấy đã phát điên. Chính tôi là người đã chữa bệnh cho cậu
ấy. Điều tiếp theo, đúng như lời lão nói, có thể bạn bè của cậu ấy đã chết cả
rồi, trêи thực tế, cậu ấy cũng đã tận mắt nhìn thấy bạn bè mình chết, nhưng
không phải là tất cả. Do vậy cậu ấy hi vọng vẫn còn có người sống sót.
Cuối cùng, tại sao cậu ấy lại hi vọng như vậy, bởi bạn bè và bản thân cậu ta
bị một nhóm người sống trong rừng ra tay hạ sát, những người này được
gọi với cái tên, cư dân của ” Làng Sương Mù “.

Đang rót rượu, lão Xèng chợt khựng tay lại, rượu cứ thế rót tràn cả ra
ngoài. Nuốt nước bọt, lão Xèng hỏi :

— ” Làng Sương Mù “, nói như vậy, cậu thanh niên này đã đặt chân đến
đó….?

Thước đáp một cách đầy cương quyết :

— Đúng như vậy, tôi cùng bạn bè của mình đã bị đưa đến ” Làng Sương
Mù “. Đó cũng chính là nơi những người bạn của tôi bị giết hại một cách dã
man. Nhưng vẫn còn 2 người lúc tôi trở về vẫn chưa biết họ còn sống hay
đã chết, vậy nên tôi muốn quay lại đó để tìm họ.

Lão Xèng bất chợt nhìn thẳng vào mắt của Thước, giữ như vậy một lúc,
ánh nhìn chằm chằm của lão khiến Thước có chút bối rối. Khẽ mỉm cười,
lão Xèng nói :

— Nhìn vào mắt cậu, tôi đoán cậu không nói dối. Hơn nữa không việc gì
cậu phải đem chuyện sống chết của bạn bè mình ra để đánh lừa người khác.
Nhưng từ xưa đến nay, câu chuyện về ” làng sương mù ” chỉ là một truyền
thuyết. Tôi tin cậu từng vào rừng tìm vàng và sống sót. Tuy nhiên việc cậu
nói cậu đã đặt chân đến ” làng sương mù ” thì quả thực rất khó để mà tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.