QUỶ ẤN - Trang 509

— Tôi lấy tính mạng của mình ra để thề với ông rằng, ngôi làng đó thực sự
có tồn tại. Những gì mà ông vừa nói không hề sai, nơi đó có vàng, rất nhiều
vàng, bản thân chúng tôi đã từng tìm được vàng, cả một tảng vàng nằm
trong đá, tôi đã nhìn thấy con suối với những cục vàng lấp lánh xen lẫn
trong sỏi……Nhưng…..nhưng ngôi làng đó thực sự là nơi sinh sống của
quỷ dữ, những con quỷ đội lốt người. Giờ đây, chỉ cần nhớ lại cảnh tượng
bạn bè tôi bị chúng giết hại, tôi vẫn chưa hết sợ hãi. Chúng chính là quỷ ăn
thịt người.

Lão Xèng nhìn Thước, lời nói cũng như biểu cảm của Thước, ánh mắt đang
lộ ra vẻ sợ hãi, một người nói dối không thể có những cảm xúc thật đến như
vậy. Nếu là trước đây, chắc chắn lão Xèng sẽ nghĩ rằng, câu chuyện của
Thước chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Nhưng càng lúc, những gì mà
lão Xèng nghe, những gì mà lão Xèng thấy thực sự khiến lão Xèng lung lay
suy nghĩ về việc làng sương mù có tồn tại. Có một chi tiết Thước vừa nói
làm lão Xèng thấy trùng khớp với Bảo. Đó là việc Bảo cũng đã tìm thấy
vàng dưới một lòng suối, sau khi cố gắng đi sâu hơn nữa vào bên trong khu
rừng.

Lão Xèng suy nghĩ điều gì đó, sau đó lão nói tảng đi :

— Đó là những gì mà ta biết, mà thôi, đang ăn cơm, nhắc đến chuyện sống
chết mất vui. Hơn nữa nhìn hai người cũng đã mệt rồi, để đi được tới đây
không mấy dễ dàng, mau mau ăn rồi đi nghỉ sớm. Có gì để sáng mai rồi nói
tiếp.

Xét thấy thái độ của lão Xèng đột nhiên thay đổi, thầy Lương mặc dù muốn
hỏi thêm vài câu nhưng cũng im lặng không nói gì thêm. Ăn xong, lão
Xèng dọn dẹp một góc nhà cho thầy Lương với Thước nằm ngủ. Cơm no,
rượu say, lại được ngả lưng cạnh bếp lửa ấm áp, khác hẳn với những hôm
nằm ở chuồng trâu, nằm ở ven đường, Thước thở phào đầy dễ chịu, Thước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.