QUỶ ẤN - Trang 540

đầu tôi không nhớ được gì cả. Những mảnh ký ức hỗn loạn cứ thế hiện ra
trong đầu, nó làm cho đầu tôi muốn nổ tung. Mọi cảm xúc, đau đớn, sợ hãi,
dằn vặt ập đến, những hình ảnh đáng sợ, ám ảnh ùa về……Cũng may, nhờ
có thầy Lương đây nên tôi mới trở lại bình thường. Và cũng chính thầy
Lương đã giúp tôi giải ” Ngải Độc Trùng “. Theo những gì mọi người kể
lại, trong khoảng hơn 1 năm đó, tôi đã phát điên, tôi lang thang nơi đầu
đường xó chợ, ngủ ở bãi rác, hàng ngày tôi được một ông chủ quán ăn cho
đồ ăn, tôi điên dại như thế đến khi thầy Lương xuất hiện và ra tay cứu giúp.
Khi tỉnh táo, những ký ức xảy ra trong khoảng thời gian tôi ở trong khu
rừng, ở làng sương mù tôi vẫn nhớ như in. Cứ như thể chúng chỉ vừa xảy ra
ngày hôm qua vậy.

Lão Xèng thốt lên :

— Thật khó mà tin nổi, trong khu rừng ấy thực sự tồn tại một ngôi làng
đáng sợ như vậy hay sao….?

Khẽ nuốt nước bọt, lão Xèng nói tiếp :

— Nhưng nghĩ kỹ lại thì điều này giải thích vì sao, bên cạnh cái tên ” Làng
Sương Mù “, cũng có những người gọi nó với cái tên ” Làng Quỷ “.

Thầy Lương bây giờ mới lên tiếng :

— Thực ra cũng không khó tin lắm đâu, sở dĩ cậu Thước thoát được khỏi
ngôi làng đó là nhờ vào một người khác. Một người đã chết, một linh hồn
chưa cam lòng rời khỏi trần gian bởi vẫn còn mang theo uất hận, vương vấn
chưa được giải tỏa. Chính linh hồn này là người đã nhập vào Thước trong
lúc Thước mất đi ý thức, có thể coi như gần mất mạng. Từ đó dẫn đường,
chỉ lối cho Thước chạy thoát, và cũng chính linh hồn cô gái ấy trong suốt
hơn 1 năm trời ngăn cản không cho ngải độc trùng giết chết Thước tới khi
tôi gặp họ. Có thể nói, trong nhóm của Thước, cậu ta rất may mắn khi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.