QUỶ ẤN - Trang 609

Thầy Lương đáp :

— Tạm thời hai người lui về sau đống lửa, nhớ kỹ, lát nữa có nghe thấy gì
cũng phải nhắm mắt, bịt tai lại thật chặt. Quan trọng nhất chính là phải
vững tâm, không được để nỗi sợ làm lung lay ý chí. Bởi vong linh bị trấn ở
đây không phải hồn ma bình thường, bên cạnh đó, trận đồ ta tạo ra chỉ đủ
pháp lực khống chế ác linh trong một khoảng thời gian nhất định. Chỉ cần
sơ suất một chút thôi, không những không phá được trận, ngược lại chúng
ta cũng sẽ khó lòng để đi tiếp.

Thầy Lương đưa mắt nhìn sang Thước, từ nãy đến giờ có vẻ như Thước
vẫn chưa bình tĩnh trở lại. Không gian đêm tối, trong khu rừng chết chóc,
ám ảnh về mo Chốc vẫn khiến Thước run rẩy, rùng mình. Bảo với lão Xèng
đã sẵn sàng, thầy Lương nói với Thước :

— Chỉ cần cậu gạt bỏ đi sự sợ hãi trong đầu, chúng ta sẽ ổn thôi.

Thước vâng dạ gật đầu, thầy Lương đi ra phía trước gốc cây lớn, ngồi xếp
bằng. chụm tay lại, đưa hai ngón tay chạm vào ấn đường, khẽ nhắm mắt lại,
thầy Lương lẩm bẩm đọc mật chú.

Những tiếng rì rầm phát ra từ miệng thầy Lương khiến Thước nổi da gà,
ngay lập tức, bốn bề im lặng, một tiếng lá cây rung động cũng không có,
lửa vẫn cháy, Bảo có thể nghe rõ tiếng nuốt nước bọt của Thước vừa phát
ra. Lão Xèng cũng nghe thấy tiếng tim của mình đang đập trong lồng ngực.
Nhớ lời thầy Lương dặn, cả ba người nhắm mắt, sự tĩnh lặng càng lúc càng
khiến con người ta hồi hộp, bởi lúc này, chỉ cần một thứ gì đó khẽ chạm
vào người thôi cũng đủ hồn bay phách lạc.

Và rồi, khoảng không gian im ắng ấy đã bị phá vỡ. Gió bắt đầu thổi….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.