QUỶ ẤN - Trang 836

Trong lúc đó, thầy Lương và Bảo cũng đã tiến sâu vào trong hang, nhưng
trước mặt họ, một trở ngại lớn đang hiện ra khiến cả thầy Lương và Bảo
phải sững sờ.

Bảo nói :

— Đây…..đây….là…….sao…..?

Trước mặt Bảo và thầy Lương lúc này, hang động được chia ra làm 5 ngã rẽ
khác nhau. Tất cả đều sâu hun hút, ngay cả thầy Lương cũng không thể
lường trước được điều này.

Bảo ấp úng :

— Chúng…chúng ta….phải đi lối nào…thì mới đúng đây….?

Dừng lại trước từng ngách hang, thầy Lương cố gắng dùng hết khả năng
của mình để tìm ra lối đi đúng nhất, nhưng không được. Trong lúc bấm
độn, thầy Lương lảo đảo đứng không vững. Sức người có hạn, đi được đến
đây, trụ được đến thời điểm này đối với một người ngoài 50 tuổi như thầy
Lương đã là một sự nỗ lực vô cùng lớn. Nhưng ngày qua phải băng rừng,
vượt suối, ăn uống kham khổ, rồi còn phải phá trận, giải bùa…..Đã đến lúc
thầy Lương không thể đi thêm được nữa.

Lao tới đỡ lấy thầy Lương, Bảo lo lắng :

— Thầy, thầy làm sao vậy…?

Thầy Lương thở gấp, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đổ ra đầm đìa. Gắng gượng
dậy, thầy Lương đáp :

— Ta….ta…không…sao….Có…lẽ..là…do cơ thể….đã…quá…mệt mỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.