QUỶ ẤN - Trang 84

Yên, kể như Mẹo biết mà không nói thì hắn cũng chẳng việc gì phải rước
tội vào thân. Từ xưa đến nay, gia đình bà Yên không khác gì ” vua trong
làng “, mấy đời làm ” quan “, ho một tiếng thôi đám dân đen cũng phải sợ
co rúm người. Bà Yên không nghĩ tên này dám giở trò, dám ăn đứng dựng
ngược, bịa đặt chuyện gia đình bà. Nhất lại là chuyện mồ mả của bố chồng
bà. Ngoài ra, còn một lý do nữa khiến bà Yên tin lời Mẹo nói là thật.

Bà Yên gật đầu :

— Được rồi, tạm thời tao tin mày….Nhưng mày nên nhớ, nếu mày mà bịa
chuyện thì mày chết chắc.

Nói đoạn bà Yên gọi gia nhân :

— Chú Doãn, chú Doãn đâu…?

Nghe thấy tiếng gọi, lão Doãn vội vàng chạy ra khúm núm :

— Dạ, bà chủ gọi tôi.

Bà Yên hất hàm :

— Cho nó ít tiền rồi mở cổng cho nó về.

Trong lúc Doãn còn đang ngập ngừng thì Mẹo nói :

— Dạ thưa bà, con không dám nhận tiền của bà đâu ạ. Con đến đây là
thành tâm không phải vì tiền bạc. Được thưa chuyện với bà là phúc ba đời
nhà con rồi.

Bà Yên nhìn Mẹo ra chiều khá hài lòng, bà ta tặc lưỡi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.