QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 136

11. Cái Quần Tốt

Phải mất một lúc, mắt chàng mới quen với khung cảnh mới ở xung

quanh. Đó là xưởng đóng tàu với độc một con tàu đang đóng dở dang.
Không gian đầy tiếng rít chói tai của những tấm thép bị cưa và tiếng búa
đập. Bond đứng im một lát. Rồi chàng từ từ đi dọc tới cuối hành lang, ở đó
chàng trông thấy một chiếc cầu thang gỗ dẫn xuống sàn dưới, nơi có cánh
cửa đang mở ra cầu thang bên ngoài - và đó là tự do. Vừa chạy tới đầu cầu
thang, chàng nghe thấy tiếng la lớn của tên bảo vệ vừa chạy từ nhà chứa tàu
tới chỗ cửa. Bond quay lại bắn một phát, rồi chạy xuống cầu thang, qua sàn
dưới tới cánh cửa. Chàng thấy tiếng súng nổ vang và tiếng réo của những
viên đạn khi chúng bay xuyên qua bức vách gỗ ngay trên đầu chàng. Chàng
chạy theo hình dích dắc tới cửa, nhảy tránh được ba viên đạn bắn thấp, nảy
bật lên từ sàn.

Trên khung cửa ngay trước mặt chàng là tên bảo vệ thứ hai đang đứng

dạng chân chuẩn bị bắn. Bond trút ngay hai viên từ khẩu súng của tên bảo
vệ thứ nhất vào mạng sườn hắn và nhảy tung qua cái xác đang đổ gục
xuống, phóng nhanh ra khoảng không ngập tràn những tia nắng ban chiều ở
bên ngoài.

Trong cuộc đời có những lúc phải xông tới - phải tấn công - nhưng

cũng có những lúc, theo quan điểm của Bond, phải vắt giò lên cổ mà chạy
biến. Sự sống còn nằm ở chỗ phải biết người biết ta. Ngay cả chuyến đào
tẩu nổi tiếng của Nhà tiên tri, cái hejira về Thành phố Linh thiêng của ngài,
Darius đã kể cho chàng như vậy, đã là một sự thật hiển nhiên về chiến thuật
rút lui. Do vậy, đó chính là cái từ bằng tiếng Arab mà Bond lẩm bẩm -
“hejira” - trong khi, không thèm ngó lại đằng sau, co giò chạy hết sức ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.