QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 235

“Tới ngay buồng lái đi, Ken.” - Bond gào lên. - “Lạy Chúa, chúng ta

đang rơi rồi.”

Mặt Bond ướt sũng máu phun ra từ tĩnh mạch cảnh của tên lính mà

chàng mới cắt cổ; xung quanh, trên những chiếc ghế hạng nhất, thì vương
vãi đầy những miếng óc và thịt màu đỏ lòm của hai tên sát nhân kia. Bond
đang la lối và chửi rủa Mitchell, nhưng hình như Mitchell đã bị bất động vì
quá hoảng sợ nên cứ khư khư nắm chặt lấy một thành ghế. Bond bò tới gần
và gí nòng súng vào tai Mitchell.

“Nếu anh không lên buồng lái ngay bây giờ thì tôi sẽ bắn vỡ óc anh ra

đấy. Đi ngay! Đi!”

Mitchell bắt đầu tuột trôi dọc theo lối đi đầy máu me và đang dốc chúi

xuống. Bond có thể thấy rõ mặt anh ta co rúm lại và đẫm nước mắt.

“Vào ngay trong đó đi!” - Bond gầm lên.

Massoud gắng đứng vững để bắn Bond, nhưng do bị lắc mạnh vì sự

hỗn loạn không khí trong khi máy bay tiếp tục chúi mũi lao xuống nên viên
đạn đã găm ngược lên trần máy bay.

Ở phía sau máy bay, Scarlett đã nắm chặt vào một chân ghế. Nhưng rõ

ràng là nàng không nhìn thấy rõ Massoud nên không thể bắn được.

Mitchell loạng choạng tiến tới buồng lái trong khi ba người còn lại đều

đang phải bám chặt vào thành ghế. Bond có thể trông thấy chân của
Massoud cách chàng khoảng năm hàng ghế về phía sau, nhưng chàng do dự
không dám bắn, ngay cả với khẩu Luger loại nhẹ này, vì nhỡ có thể làm
máy bay bị giảm áp thêm nữa.

Việc tiếp theo mà chàng biết là, chiếc máy bay bị rung dữ dội và lao

chúi xuống. Mitchell bị quăng mạnh vào cửa buồng lái và đổ gục xuống
sàn. Scarlett kêu thét lên và Bond thấy người nàng bị trôi tuột xuống theo
lối đi; khi trôi ngang qua chỗ của Massoud thì hắn chộp ngay lấy tay nàng.
Bond thấy hắn lôi nàng vào trong hàng ghế của hắn, tay hắn chẹn ngang cổ
họng của Scarlett. Nàng đã bị mất khẩu súng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.